"Ta thấy dạo gần đây ngươi một mực mua độc thảo và hung thú, đoán chừng
ngươi lại đang luyện độc, luyện thế nào rồi, nếu như không gấp thì vi sư mang
sẽ ngươi đi ra ngoài một chuyến, làm cho ngươi một cái công pháp Kim Đan,
cũng thuận tiện nhìn xem có thể câu cá được hay không."
"Bây giờ có rất nhiều người biết ngươi có hai ngọn mệnh đăng, Lăng Vân
Kiếm tông cũng tốt, một vài kẻ chú ý ở bên ngoài cũng được, lần này ra ngoài
đặc biệt thu hút một chút người ác ý nhắm tới ngươi, như vậy về sau khi ngươi
tự mình ra ngoài sẽ thoải mái hơn một chút."
Lúc trước Thất gia đã từng nói với Hứa Thanh chuyện này, cho nên Hứa
Thanh cũng không chần chờ, lập tức tuân theo sư phụ.
Cùng lúc đó ở phía bắc Nghênh Hoàng Châu, nơi cuối cùng của Thái Ti Độ
Ách Sơn, trong một khung cảnh toàn là màu trắng, gió tuyết tràn ngập, không
khí băng hàn rét thấu xương, không chỉ thân núi quanh năm tràn đầy tuyết trắng
như tuyết, đại địa ở đây cũng tràn đầy tuyết trắng.
Hoàn cảnh sinh hoạt nơi đây vô cùng ác liệt, không thích hợp phàm nhân
sinh tồn, chỉ có ở bên biên giới mới có chút tiểu quốc phàm tục, còn ở chỗ sâu
vạn dặm trong băng nguyên rất khó gặp được tung tích con người.
Nhưng trong đó lại có một cây trụ lớn đứng sừng sững ở trong chỗ sâu,
giống như chống đỡ cả thiên địa.
Toàn bộ thân trụ là một màu đen nhánh, bão tuyết cuồng phong cũng thể
rung chuyển nó chút nào, ngẩng đầu nhìn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324830/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.