Sau khi đến gần nơi đây, Hứa Thanh lần nữa hiện ra cảm giác căng thẳng,
bởi vì hắn nhìn thấy tấm lụa trắng phía trước chiết xạ ra một đạo thân ảnh uyển
chuyển đang tắm gội trong tiên trì.
Một màn này khiến cho Hứa Thanh lập tức thu hồi ánh mắt, đứng ở nơi đó
không tiếp tục đến gần nữa.
Bà lão phía trước không hề quan tâm tới Hứa Thanh, đi đến ngoài tấm lụa
trắng, xoay người cúi đầu.
"Lão tổ, đã mang người đến."
"Bất kính với tiểu bằng hữu mà ta mời, ngươi tự lĩnh ba bạt tai đi."
Từ trong tấm lụa trắng truyền ra âm thanh lười biếng của Tử Huyền Thượng
Tiên.
Bà lão thần sắc như thường, không chần chờ chút nào, trực tiếp giơ tay lên
tát vào trên mặt của mình, hung hăng đánh ba tát, ra tay rất nặng khiến một bên
mặt lập tức sưng lên thật cao, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi.
Nhưng trong mắt của bà lại nhưng không có bất luận chút oán khí nào, cúi
đầu không nói.
Hứa Thanh nhìn tất cả, đáy lòng càng thêm cảnh giác, chỉ có thể đứng ở nơi
đó chắp tay cúi đầu về phía lụa trắng.
"Đệ tử Hứa Thanh, bái kiến Tử Huyền tiền bối."
Tiếng nước tắm gội rào rào vang vọng, tiếng cười truyền ra.
"Sao hôm nay tiểu bằng hữu lại xưng hô cung kính như vậy rồi, lúc tặng lễ
vật cho ta, bên trong thư cũng không có xưng hô là tiền bối nha." Giọng nói của
Tử Huyền Thượng Tiên kèm theo tiếng nước, mang theo một loại mị hoặc vô
hình.
Trái tim Hứa Thanh run lên, càng lúc càng ghi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324821/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.