Dưới ánh mắt của Hứa Thanh, sau khi lão thái thái cho lão đầu ăn xong một
nửa bát cháo huyết sắc, bà bỗng nhiên giơ tay lên, đột nhiên tách đầu của lão
đầu ra khỏi người.
"Lão đầu tử, đến lượt ngươi cho ta ăn!" Âm thanh của lão thái thái vô cùng
khàn khàn, tựa như hai hòn đá va vào nhau vậy, cực kỳ chói tai.
Thi thể vẫn treo như trước, phía trên vẫn là một xâu dây thừng, chính giữa là
một mảnh hư không, mặc dù đầu người không còn ở đó nhưng chúng nó vẫn
bảo trì bộ dạng lúc trước, vẫn không hề nhúc nhích.
Về phần lão thái thái, bà hài lòng đặt đầu của lão đầu ở một bên, sau đó liền
giơ tay tách đầu của mình ra, đặt lên trên cổ của lão đầu cùng với sợi dây thừng
thắt cổ bên trên.
Thân thể cũ thì sờ đến đầu lâu của lão đầu, rồi đặt lên trên cổ của mình.
Sau khi thay đổi đầu người, trong con mắt của lão đầu đột nhiên lộ ra quang
mang âm u, cầm lấy chén cháo, đút từng ngụm từng ngụm cho lão thái thái đang
há miệng trên cái xác thắt cổ.
Bọn họ giống như rất tương thân tương ái, nhất là khi cho ăn, lão đầu giống
như còn lo lắng người bạn già của mình bị phỏng, cho nên khi đút còn thường
đưa lên miệng mình thổi qua một hơi gió lạnh, sau đó mới lại đưa vào trong
miệng lão thái thái.
Một màn này quả thực vô cùng quỷ dị, đồng thời lại vô cùng quái gở.
Hứa Thanh mặt không cảm xúc, không có đi quấy rầy mà lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324796/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.