(Từ chương này ‘cái bóng’ sẽ đổi thành ‘Ảnh Tử’ (Tiểu Ảnh) để nghe cảm
giác tiên hiệp hơn nhé các đạo hữu. Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ!)
Đôi mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, lập tức nhích thân đuổi theo, Ảnh Tử
cũng vô hình lan tràn ra, mở ra cái miệng lớn mà người ngoài không nhìn thấy,
mang theo cảm xúc khát vọng và điên cuồng mãnh liệt trước đó chưa từng có,
hung hăng nuốt về phía tên dị tộc đang bỏ chạy kia.
Tên dị tộc vừa muốn phản kích, nhưng chênh lệch tu vi giữa cả hai cực lớn,
khiến cho gã căn bản là không cách nào chống cự, chớp mắt đã bị Hứa Thanh
đuổi theo, một phát túm được cổ.
Dù cho gã vùng vẫy như thế nào cũng đều vô ích, gã chỉ cảm thấy có vô tận
hỏa diễm theo cánh tay Hứa Thanh điên cuồng tràn vào trong cơ thể của mình,
mà lúc này Ảnh Tử của Hứa Thanh cũng mang theo vô tận hung tàn cùng khát
vọng, trực tiếp bao vây lao đến Ảnh Tử của tên dị tộc kia.
Người ngoài không hề nghe thấy tiếng gào thét này, nhưng bên trong Ảnh
Tử lại có tiếng kêu truyền ra.
"Giết toàn bộ người nơi đây, sau đó quay về thuyền chờ ta." Hứa Thanh lưu
lại một câu, sau đó bắt lấy tên dị tộc trong tay rồi bay thẳng đến cái lỗ phía trên
động thiên, trong âm thanh vâng nghiêm nghị của đệ tử Thất Huyết Đồng, chớp
mắt liền rời khỏi đây.
Lúc này bên ngoài đã là ban đêm, Hứa Thanh cầm theo tên dị tộc kia tốc độ
vô cùng kinh người, bay thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324791/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.