Nữ tử tuyệt sắc đứng trước người Hứa Thanh nghe vậy liền cười một cái,
cũng không nói gì mà tiến về phía trước một bước, nhấc chân phóng thẳng lên
trời.
Ánh trăng trên trời chiếu vào dáng người xinh đẹp của nàng, khiến nàng
giống như một đóa Tử La Lan (Violet tím, hay còn gọi là hoa Phi Yến) nở rộ,
khi chiếu vào trên da thịt trắng như tuyết của nàng, lại tựa như một lớp thiên sa.
Tất cả khiến cho nữ tử vốn đã xinh đẹp tuyệt trần, lúc này lại tràn ra một khí
vận vô cùng tao nhã, mà trước khi đi nàng còn dừng thân ảnh lại giữa không
trung, hơi quay đầu nhìn xuống đại địa và khẽ cười một tiếng.
"Tiểu bằng hữu, hoan nghênh ngươi tùy thời tới Huyền U tông ta."
Nàng ở trên trời, trăng ở phía sau, trong khi ánh trăng tràn ngập giống như
sao Tử La chiếu lên hoa lan (cho nên câu bên trên mới ví là hoa ‘Tử La Lan’),
eo ngọc thắt đái vũ thiên sa, như là tiên nữ trên Cửu Thiên, quay đầu cười toát
cả tinh hoa.
Tiếng cười vẫn còn, người đã đi xa.
Theo lão tổ Huyền U tông rời đi, thân thể Hứa Thanh lập tức khôi phục
hành động, hắn chợt lui lại và hô hấp cũng trở nên dồn dập, hắn đã nghe được
lời nói của đối phương, cũng đã biết được thân phận của người đã khiến cho hắn
cảm thấy kinh khủng, nhưng lúc này tâm tình của hắn vẫn không cách nào bình
tĩnh được.
Mà đội trưởng bên cạnh cũng đồng dạng như vậy.
Hoàng Lệnh Phi, cũng tương tự như thế.
Ba người trầm mặc, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324788/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.