Hứa Thanh rời khỏi Điện Tông Chủ.
Ngay khi đi ra khỏi Điện Tông Chủ, hắn liền lập tức lấy ra Tử Thiên Vô
Cực Quan trong trong túi trữ vật rồi đội nó lên trên đầu.
Lúc trước hắn chỉ cảm thấy vật này không hề tầm thường, khi đội trưởng
đưa cho hắn cũng lộ ra vẻ hâm mộ, nhưng sau khi đã biết được hiệu dụng và có
được phương pháp sử dụng, Hứa Thanh không đợi kịp xuống núi, vừa rời khỏi
Điện Tông Chủ liền lấy nó ra đội lên, sau đó lập tức bấm niệm pháp quyết, Tử
Thiên Vô Cực Quan vốn dĩ vô cùng chói mắt, lập tức chậm rãi trở nên ảm đạm,
cuối cùng ngay cả dùng mắt thường cũng không thể nhận ra.
Thậm chí dùng thần thức quét qua cũng đều không thể phát hiện.
Hứa Thanh vô cùng thoả mãn về món đồ vật này.
Hắn đi thẳng một đường về chỗ ở của mình, thân là điện hạ nên hắn cũng có
động phủ riêng ở trên đệ thất phong, nhưng Hứa Thanh đã quen sống ở trên
biển, mặc dù bây giờ không còn Pháp Thuyền, nhưng hắn vẫn đến khu dịch
quán bên cạnh bến cảng để tạm cư trú.
Hắn đang đợi Trương Tam hết bận.
Sau khi trở lại dịch quán, việc đầu tiên Hứa Thanh làm là kiểm tra bố trí bốn
phía, sau khi xác định trong khoảng thời gian hắn rời đi không hề có ai đến, hắn
mới khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu làm quen ba đạo thuật pháp mà Thất gia
vừa truyền thụ trong đầu.
"Pháp thuật có uy lực mênh mông, cần phải quen thuộc một chút mới có thể
khiến nó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324779/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.