Đại điện trống trải, ngoại trừ Thất gia đang vẽ tranh cũng chỉ còn có một
người nữa là Hứa Thanh.
Người nô bộc không hề có ở đây.
"Có hiếu kỳ tại sao vi sư lại vẽ một người đả tọa ở trong Nam Nhạc Quỷ
Sơn không?"
Thất gia quay đầu nhìn Hứa Thanh một chút, sau đó nhàn nhạt mở miệng.
Hứa Thanh gật đầu.
"Nơi đây mới là điểm mấu chốt của Nghênh Hoàng Châu. Chờ ngươi mở ra
bốn đoàn mệnh hỏa thì ta sẽ dẫn ngươi đi qua đó một chuyến, nói không chừng
vận mệnh của ngươi chính là ở chỗ đó."
Thất gia cũng không giải thích quá nhiều, sau khi chú ý đến bình thuốc trên
tay Hứa Thanh liền phất tay một cái, bình thuốc tự bay đi, bị lão cầm vào trong
tay, uống một ngụm sau đó liền thu hồi, ngồi ở một bên bàn cờ.
"Tới đây ngồi đối diện ta." Thất gia vẫy vẫy tay về phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhu thuận tới gần, ngồi ở một bên khác của bàn cờ.
"Biết đánh cờ không?" Thất gia hỏi.
Hứa Thanh lắc đầu.
"Ta dạy cho ngươi." Thất gia cầm lấy một con cờ, đặt ở một góc của bàn cờ,
Hứa Thanh suy nghĩ một chút rồi cũng đặt quân cờ ở một góc khác.
"Chơi cờ cũng như nhân sinh, cũng là một cách thể hiện tâm tính của một
người, như vi sư, đời này hạ cờ chưa bao giờ thua, ngươi biết tại sao không?"
Thất gia lại hạ quân cờ tiếp theo, bình tĩnh mở miệng.
Hứa Thanh lắc đầu, cũng học theo hạ xuống một quân cờ.
"Một khi ta chơi cờ thì không nhìn trước mắt, mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324777/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.