Hứa Thanh thở dài, nhìn bộ dạng yếu ớt của đội trưởng.
"Ngươi ăn nhiều như thế làm gì?"
"Ta không ăn nhiêu, vậy thì chẳng phải tất cả sẽ bị tiểu tử ngươi hút hết sao,
trên người của tiểu tử ngươi …cái gì cũng có thể hút!" Đội trưởng thầm nghĩ,
không phải y chỉ muốn ăn một mình một chút thôi sao, mà cái mũi này là do y
làm thủ phạm chính, ăn mảnh cũng rất bình thường, thế mà Hứa Thanh lại ác
như vậy, rõ ràng còn phát hiện ra hành vi của mình.
"Ngươi cũng muốn ăn một mình đúng không?" Đội trưởng rất nhanh liền
kịp phản ứng, bộ dáng cảnh giác nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn qua ánh mắt của đội trưởng, rất nghiêm túc lắc đầu.
Trong lúc đội trưởng hồ nghi, Hứa Thanh tiến lên nâng y dậy.
"Tất cả đều do lý luận dưỡng sói của lão đầu tử, ngươi nói xem, có người sư
phó nào lại không cho đệ tử tài nguyên không, ngươi xem mấy phong khác kia
kìa, đệ tử muốn cái gì là sư phó liền cho cái đó, chúng ta bên này...." Đội
trưởng thở dài.
Hứa Thanh không nói chuyện, hắn biết rõ phong cách của Thất gia, Thất gia
có thể cho đệ tử công pháp, có thể cho đệ tử đồ bảo vệ tính mạng, có thể cấp
cho che chở...Nhưng, duy chỉ không cho chính là người vệ đạo tùy thân cùng
với tài nguyên tu luyện.
Tất cả đều phải dựa vào chính bản thân mình đi kiếm, đi thu hoạch, chỉ có
như thế mới có thể trở thành một con Lang Vương, làm ngược lại liền dưỡng
thành chó nhà, điểm này cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324765/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.