Lời nói từ nãi nãi của Ngôn Ngôn vang vọng khắp thiên địa, truyền tới khắp
toàn bộ tông môn Thất Huyết Đồng.
Hứa Thanh trầm mặc.
Đội trưởng bên cạnh và Tam sư huynh cũng lập tức nhìn về phía hắn, ngay
cả Nhị sư tỷ cũng không còn truyền âm nữa mà quay qua nhìn Hứa Thanh.
Còn có Thất gia phía trước cũng quay đầu nhìn về Hứa Thanh, trong mắt lộ
ra vẻ tán thưởng.
"Khá lắm, có phong phạm năm đó của vi sư."
Thất gia nói xong liền dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn
qua ba người đệ tử khác, chỉ là khi đảo qua Nhị đệ tử thì lão liền tự động không
để ý đến, trọng điểm là nhìn về lão Đại và lão Tam.
Mà chỗ lão Tam thì Thất gia hơi suy nghĩ một chút rồi cuối cùng cũng
không để ý đến, vì vậy ánh mắt toàn bộ rơi vào trên người lão Đại.
"Ngươi cũng nên học tập một ít từ sư đệ của ngươi đi!"
"Nếu ta cũng tuấn tú soái ca như hắn thì ta cũng có thể nha, khuôn mặt này
của tiểu Thanh, có dùng pháp thuật...Cũng rất khó bắt chước được đấy!" Đội
trưởng ủy khuất, còn hơi hậm hực.
Cùng lúc đó trên bầu trời, còn có người hậm hực thậm chí còn tức giận
nhưng không cách nào phóng thích hơn cả y, chính là Lăng Vân lão tổ, tất cả
cảm xúc của lão lúc này đều bị hóa thành nghẹn khuất, lão nhìn chằm chằm vào
Đông U thượng nhân, sắc mặt vô cùng khó coi.
Lão không ngờ chỉ là một tên dân đen, Huyết Luyện Tử muốn bảo vệ người
trong tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324760/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.