Lần này Tư Mã Như đến, vốn tưởng rằng mình có đầy đủ thực lực trấn áp
Hứa Thanh rồi đón đệ đệ của mình đi, nhưng vô luận như thế nào ả cũng không
ngờ tới, đối phương lại che giấu sâu như vậy! Rõ ràng có chiến lực năm đoàn mệnh hỏa, có thể lập tức trấn áp Tư Mã
Lăng, nhưng hết lần này tới lần khác lại cố ý để lộ ra manh mối, làm cho người
khác có một loại cảm giác tựa như đánh một hồi mới có thể trấn áp.
"Chẳng lẽ mục tiêu của hắn chính là ta? Cho nên đã cố ý làm như thế, mục
đích là câu dẫn ta đến!" Nghĩ tới đây, Tư Mã Như nhớ tới một màn bị đối
phương bắt lấy hấp thu thôn phệ khi nãy, cả đời này của ả đều chưa hề bị nhục
nhã như thế, lúc này trong lập tức lộ ra sát ý.
"Ta đã biết toàn bộ che giấu của ngươi, chờ bản thể của ta xuất quan, ta sẽ
tới trấn...." Hứa Thanh phất tay vỗ một cái, thần niệm sắp tiêu tán của Tư Mã
Như lập tức tan vỡ, cũng chặn lại lời nói của ả.
"Ta không phải thiên kiêu đệ nhất của Thất Huyết Đồng."
Nhìn nơi Tư Mã Như tiêu tán, Hứa Thanh thì thầm trong lòng.
Trong đầu của hắn hiện ra thảm trạng của Hoàng Nhất Khôn sau khi đi tới
ngọn núi thứ bảy.
Thật ra không phải nói người ngoài, coi như là chính hắn cũng đều cảm thấy
ngọn núi thứ bảy …rất biết ẩn giấu.
Ví dụ như đội trưởng.
Dù hắn có thủy tinh màu tím để khôi phục, nhưng trong thân thể của đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324704/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.