Bởi vì bên trong nhẫn trữ vật của Hoàng Nhất Khôn ngoại trừ mấy bình
bình lọ lọ và vài cái ngọc giản, linh phiếu chỉ có chưa tới mười vạn, pháp khí thì
một cái cũng không, về phần những vật khác làm cho Hứa Thanh chờ mong
càng là không có.
Hứa Thanh cảm thấy tùy tiện chọn một vị tu sĩ Trúc Cơ trong tông môn của
mình, thì đều có tiền hơn so với thiên kiêu Hoàng Nhất Khôn với độ nghèo khó
đến mức này.
Nhưng khi Hứa Thanh nhớ lại hai ngón tay kia, đáy lòng của hắn đã có đáp
án.
"Chẳng lẽ tên này đã đem tích góp cả đời để dùng trên năm ngón tay của
mình rồi đấy chứ..." Hứa Thanh nhớ lại lần đầu Hoàng Nhất Khôn đến đây,
nhớ lại thần sắc ngạo nghễ của gã khi giơ năm ngón tay lên.
Hắn cảm thấy tám chín phần mười là như vậy rồi.
"Cũng là kẻ đáng thương, vậy mà lại dám chủ động lộ ra bảo vật trước mặt
đội trưởng." Hứa Thanh lắc đầu, lấy ra những bình bình lọ lọ trong nhẫn trữ vật,
sau khi kiểm tra kỹ hơn một hồi thì cuối cùng trong mắt cũng lộ ra một tia vui
mừng.
Phần lớn những đan dược đều có tác dụng chữa thương, nhưng mà trong này
còn có một bình nhỏ, bên trong chứa một khối đan dược mà Hứa Thanh rất
quen thuộc, chính là loại đan dược dùng để mở pháp khiếu từng thấy ở trong
nhẫn trữ vật của Tư Mã Lăng.
Hứa Thanh không chần chờ, lập tức xuất khỏa đan này ra kiểm tra một chút,
say khi xác định nó với khỏa lúc trước tương tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324697/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.