Cùng lúc đó Hoàng Nhất Khôn đang chạy như điên xuống núi, không ngừng
phun ra máu tươi, thần sắc trần ngập bi phẫn, nhất là nhìn tới bàn tay của mình
lúc này chỉ còn lại ba ngón tay rực rỡ, việc này khiến cho gã có một loại kích
động muốn khóc thật to.
"Đáng lẽ ta không nên tới khiêu chiến, quá ức hiếp người rồi!"
"Sức mạnh thân thể nửa bước Kim Đan, đặt người này ở bên trong Liên
Minh Bảy Tông cũng sẽ thành tồn tại không mấy người dám đi trêu chọc, ta
cũng đã nhận thua …vậy mà ả vẫn đánh!"
"Hơn nữa, những điện hạ của ngọn núi thứ bảy này đều không phải là thứ
tốt mà rất biết ẩn giấu, lão Tam kia như độc xà khiến ta nhìn không thấu, nói y
là Kim Đan ta cũng tin, lão Nhị thì toàn thân quái lực đáng sợ tột cùng, hơn nữa
vậy mà bọn họ đều muốn tách ngón tay của ta!!!"
Trong bi phẫn, Hoàng Nhất Khôn với khuôn mặt ứ máu vừa đi tới chân núi
đang muốn ly khai, nhưng trong nháy mắt tiếp theo gã chợt ngẩng đầu nhìn về
phía trước.
Trên con đường nhỏ phía trước bỗng có một người thanh niên mặc đạo bào
màu xám đi tới, thanh niên này miệng vừa ăn táo vừa giơ tay lên chào hỏi với
gã, trên mặt còn cười tủm tỉm.
"Nhất Khôn, sao lại như thế này, bị lão Nhị nhà ta đánh sao?"
"Ngươi là ai?" Hoàng Nhất Khôn lập tức run lên, da đầu gần như muốn nổ
tung, trực giác nhạy cảm báo cho gã biết, trên thân người trước mắt này còn tồn
tại lực lượng kinh khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324693/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.