"Này là một khỏa độc đan tuyệt thế đến từ kỷ nguyên trước, nhưng không
phải để cho người ta ăn, mà để luyện hóa trở thành Kim Đan của bản thân."
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên một tia sáng, cẩn thận quan sát sau đó lại đậy
lại, cho đến khi thân thể khôi phục và có chút thích ứng thì lần nữa mở nắp hộp
ra tiếp tục nghiên cứu.
Cho đến khi sắc trời đã sáng ngời, sau khi Hứa Thanh trải qua một đêm
nghiên cứu nhiều lần, rốt cuộc đã nhìn ra được một chút manh mối.
Từ khía cạnh của hắn nhìn ra, khỏa độc đan này chính là một đại cơ duyên
và cũng là một bước ngoặt khi hắn tới Kim Đan cảnh, vả lại còn hoàn toàn bất
đồng cùng với các Kim Đan cảnh trong kỷ nguyên này, một khi hắn thật sự
dùng khỏa độc đan này để tu luyện, vậy thì lực sát thương nhất định sẽ nghe mà
rợn cả người.
Chỉ là quá trình này sẽ cực kỳ hung hiểm, lại vô cùng khó khăn.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nhớ lại miêu tả bên trong ngọc giản, mặc
dù bây giờ hắn không phải Kim Đan, nhưng khoảng cách cũng không phải là
quá xa xôi đến trình độ không thể theo kịp.
"Tiếc là khỏa đan dược này chỉ là bán thành phẩm, lại còn đã trải qua năm
tháng tẩy lễ, khiến cho đan dược cũng đã xuất hiện dấu hiệu suy kiệt...."
Lấy tạo nghệ cùng với lý giải của Hứa Thanh đối với độc đạo, dĩ nhiên hắn
nhìn ra bản thân khỏa độc đan màu đen này đã ở vào trạng thái héo rũ, muốn
khiến nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324676/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.