Cùng lúc đó, tại một khu vực bờ biển gần biển cấm cách Thất Huyết Đồng
không xa, một tòa truyền tống trận được bỏ đi từ lâu bỗng nhiên phát ra tia sáng
lập lòe, từ trong đó hiện ra một đám sương mù, đoàn sương mù này nhanh
chóng ngưng thực và hóa thành một cỗ thân thể bằng sương mù.
Sau khi đi ra khỏi truyền tống trận, đoàn sương mù này liền nhanh chóng ra
tay phá hủy trận pháp, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi ngửa mặt lên
trời cười dài.
"Chẳng phải cuối cùng vẫn để cho gia gia ngươi chạy trốn được đấy sao!"
Đoàn sương mù chậm rãi ngưng tụ hóa thành bộ dáng một người trung niên, lúc
này thần sắc của người này hiện lên vẻ đắc ý trước đó chưa từng có.
Trên thực tế là lần cuối cùng gã đã cố ý để Hứa Thanh bắt được, vì gã muốn
mượn nhờ truyền tống trận của đối phương, dùng bí pháp mà cố chủ đưa cho để
chạy thoát khỏi chết.
Hết thảy đều rất thuận lợi.
"Thời gian cũng không bị trì hoãn bao lâu, tiếp đến phải đi giao dịch cùng
cố chủ rồi, quyển hạ Thái Âm Luyện Kiêu Đan đã được ta học thuộc hoàn toàn,
bây giờ chỉ có ta biết rõ, nếu như bọn họ không cho vật đã hứa hẹn với ta, vậy
thì mơ tưởng cầm được đan phương của quyển hạ."
Tên tu sĩ trung niên cười lạnh, thân thể nhoáng một cái cấp tốc đi xa.
Dưới ánh trăng, gã nhanh chóng phi hành trên hoang dã, nhưng gã không
chú ý tới, bên trong cái bóng của mình có một con mắt đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324640/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.