Bên trong căn nhà bỏ hoang không còn những tiếng kêu thảm thiết vang
vọng nữa, chỉ còn lại một phiến không gian im lặng.
Hứa Thanh nhắm mắt lại cảm thụ một tia bản nguyên đặc thù mà Kim Ô hút
được, chỉ là số lượng quá ít nên hắn không cách nào dùng nó để thể hiện ra
ngoài, nhưng nếu như để dùng làm dụng cụ để định vị, vậy thì đã đủ rồi.
"Như vậy, lần nữa phục sinh thì tên Quỷ U tộc này nhất định sẽ càng thêm
hoảng sợ, nhưng mức độ hoảng sợ như vậy vẫn còn chưa đủ, phải để cho tên
này chết thêm vài chục lần nữa mới khiến cho sợ hãi trong gã càng trở nên nồng
đậm hơn." Hứa Thanh mở mắt ra, cúi đầu nhìn qua cái bóng của mình.
Lúc này cái bóng của hắn đang lan tràn tới đống máu tươi đầy trên mặt đất,
sau đó bao trùm che phủ cỗ thây khô kia, sau thời gian đại khái khoảng mấy cái
hô hấp thì cái bóng trở về, truyền ra cảm xúc chấn động chỉ dẫn hắn đến một
phương hướng khác, đồng thời cũng truyền ra một điều khẩn cầu.
"Bắt...sở trường của ta....túm tới...."
Lúc trước hành hạ đối phương đến chết, một mặt là do lệ khí trong lòng của
Hứa Thanh, một mặt là vì để cho Kim Ô thôn phệ, còn có một phương diện nữa,
đó là cho cái bóng đầy đủ thời gian thôn phệ thân ảnh của đối phương, do đó
càng xác định chuẩn xác vị trí của đối phương.
Phối hợp với một tia bản nguyên mà Hứa Thanh vừa thu hoạch kia, kể từ
bây giờ Hứa Thanh đã có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324636/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.