Hứa Thanh không quan tâm tới lời nói của ả.
Hắn cảm thấy tiểu hắc trùng mà mình nghiên cứu vẫn chưa đạt tới yêu cầu,
chủ yếu là Hứa Thanh có chút không vừa ý với loại phương thức cắn xé từ bên
ngoài này.
"Thật ra thì mục tiêu của ta là hai hướng, một là biến lớn, hai là biến nhỏ..."
Hứa Thanh trầm ngâm, sau đó lựa chọn biến nhỏ.
Chỉ có như vậy mới có thể lặng yên không một tiếng động, mới có thể giết
người trong vô hình, cho nên trong thời gian tiếp theo Hứa Thanh cần nghiên
cứu điều chỉnh phương hướng, sau đó tiếp tục luyện chế và thử nghiệm.
Loại cảm giác này làm cho hắn cảm thấy rất là thoải mái, tựa như nghiên
cứu học vấn vậy, không ngừng thí nghiệm và dần đi tới để tìm kiếm đáp án.
Thậm chí ngoại trừ thi độc ra, hắn còn bổ sung thêm độc dược do chính
mình luyện chế ra trong hai năm qua, bây giờ nhìn lại thì những chất độc này
cũng rất bình thường, nhưng Hứa Thanh cảm thấy nếu để tiểu hắc trùng ăn tươi
rồi hóa thành lực lượng kháng độc cũng được.
"Một khi lần này luyện độc thành công, thì chẳng khác nào ta đã luyện ra
loại độc chân chính thuộc về mình trên ý nghĩa, thậm chí còn là một loại độc
hoạt tính."
Hứa Thanh cảm thấy nếu so sánh loại độc này cùng với những loại độc lúc
trước mình luyện, vậy thì loại độc hắn đang luyện chế ra bây giờ mới được coi
như là không tệ.
Ngoại trừ cái này, trong khoảng thời gian này linh thạch của Hứa Thanh
giống như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324626/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.