Thời gian trôi nhanh, nhoáng một cái lại qua bảy ngày.
Thiếu nữ mặc hắc y của Đông U đảo bị giam giữ ở bên trong địa lao của bộ
phận chữ Huyền, dù toàn thân bị đeo mười chiếc Pháp Hoàn những vẫn không
phục như cũ, ả dùng các loại nguyền rủa và chửi bới để mắng Hứa Thanh, chỉ là
ả bị nhốt trong địa lao nên có chửi bới hay nguyền rủa bao nhiêu cũng không
truyền được âm thanh ra ngoài.
Nhưng rõ ràng tinh lực của ả rất sung túc, dù đã trôi qua bảy ngày và ả phát
hiện vậy mà Thất Huyết Đồng cũng không hề thả mình đi, ngược lại càng thêm
phát cuồng.
Sau khi Hứa Thanh biết được việc này thì hắn lần nữa an bài người tới, lại
đeo thêm mười chiếc Pháp Hoàn trên người ả. Dưới luồng lực lượng phong tỏa
lớn như vậy, ả thiếu nữ hắc y kia lại càng phát điên hơn nữa, nhưng khí lực thì
lại không còn nhiều, vì vậy tiếng chửi bới mỗi ngày cũng càng lúc càng yếu và
giảm dần.
Hứa Thanh không hề có ý định đi qua nhìn, hắn chỉ tra xét tình hình của đối
phương thông qua báo cáo từ trên hồ sơ.
Về phần khi nào thả ả ra thì Hứa Thanh cảm thấy không vội, huống hồ thái
độ của tông môn đối với chuyện này cũng rất thú vị, ngoại trừ ngày hôm đó thì
đến nay không có bất kỳ ai khác đến hỏi nữa cả.
Hình như thật sự đã giao toàn bộ việc này cho hắn chịu trách nhiệm, lần đầu
tiên Hứa Thanh cảm nhận được loại cảm giác kỳ dị này ở trong Thất Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324621/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.