Cũng không cần đợi quá lâu, tới nửa đêm có một đạo thân ảnh tròn vo lung
la lung lay xuất hiện ở trong tầm mắt của Hứa Thanh, người này đến gần thì lập
tức có thể nhận ra chính là Hoàng Nham.
Cũng có thể thấy rõ ràng là y đã uống hơi nhiều rượu, lúc đi đường cũng
xiêu xiêu vẹo vẹo, khuôn mặt hiện lên vẻ phiền muộn, thậm chí lần này Hoàng
Nham cũng không ngồi ở bên bờ nữa, mà lần đầu tiên nhảy lên phía trước rồi
bước lên Pháp Thuyền của Hứa Thanh.
Sau khi hạ xuống, Hoàng Nham liền phù phù thổi một tiếng, ngồi ở một bên
và thở dài.
"Hứa Thanh huynh đệ, chuyện ngày hôm nay tính thành ta thiếu nợ ngươi,
thật sự có lỗi, ta cũng không ngờ khuê mật của sư tỷ là loại hàng háo sắc như
thế!"
Nói xong, Hoàng Nham xuất ra một túi trữ vật từ trong lòng ngực, trịnh
trọng đưa cho Hứa Thanh.
"Hứa Thanh huynh đệ, trước mắt trên người ta không có nhiều đồ vật, trong
này có hai mươi vạn linh thạch, tính là tấm lòng lần này của ta."
Hứa Thanh không hề đón nhận, mà nhìn qua Hoàng Nham.
"Ngươi dự định xử lý việc này như thế nào?"
Hoàng Nham thở dài.
"Loại tình cảm như tình yêu này, tại sao lại hành hạ người như vậy chứ!"
"Ta cũng quá khó khăn, Hứa Thanh, ngươi biết không, ta tới Thất Huyết
Đồng chính là vì sư tỷ đó, năm đó ta đứng từ xa xa nhìn nàng một cái, chỉ nhìn
một cái thôi là từ đó nội tâm của ta liền toàn bộ đều là thân ảnh của nàng, cuối
cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324618/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.