Đinh Tuyết cũng không cam lòng yếu thế, sau khi nhìn thấy cũng hơi
giương lông mi lên, sau đó còn bày ra bộ dáng ủy khuất.
"Cố sư tỷ, coi như là Hải Tinh tộc có nguyên nhân, nhưng đó là chuyện của
bọn họ cơ mà, không hề liên quan tới chúng ta, vậy mà bọn họ lại để cho Hứa
Thanh ca ca phải đứng đây chờ đợi, thế thì nội tâm của ta liền không thoải mái,
chẳng lẽ ngươi không cho là như vậy sao, nhất là Hứa Thanh ca ca luôn khắc
khổ tu hành như thế, mà còn phải ở đây chờ bọn họ, bọn họ thật quá phận."
Ngực của Cố Mộc Thanh phập phồng lên xuống, tính cách của nàng luôn
luôn thanh nhã, nhưng trong nửa tháng này nàng đã nhiều lần suýt nữa không đè
nén được, nàng không giỏi nói loại ngữ khí như thế này, sau mỗi lần nghe đều
cảm thấy Đinh Tuyết rất là ám muội, rất là chán ghét.
"Đinh Tuyết, ngươi luôn luôn xưng hô ta là sư tỷ, ta năm nay 17 tuổi, xin
hỏi ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"
Vàng mắt Đinh Tuyết hơi đỏ lên, cúi đầu nói khẽ.
"Cố sư tỷ, Tuyết Nhi sai rồi, ta... ta không biết nói chuyện cho lắm, nếu như
có câu nào chọc phải Cố sư tỷ, đều là do ta không cố ý, ta chỉ đang đau lòng cho
Hứa Thanh ca ca."
Gân xanh trên trán Cố Mộc Thanh nổi lên, hô hấp có chút dồn dập.
Những đệ tử Thất Huyết Đồng sau lưng các nàng nghe như vậy cũng thâm ý
sâu sắc nhìn bóng lưng Đinh Tuyết, sau đó trao đổi ánh mắt với nhau, ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324614/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.