Cho đến khi Ngô Kiếm Vu đến một chỗ không người, hoàn toàn rời xa Trì
Mộng Lâu thì thân thể gã lập tức run một cái, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt và
trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, trên trán toàn là mồ hôi lạnh, thở ra một hơi thật
dài.
"Tình huống như thế nào, hai đoàn mệnh hỏa!! Lúc trước tên sát tinh này đã
lợi hại như vậy, thế mà bây giờ còn biến thành Trúc Cơ hai đoàn mệnh hỏa, lúc
nãy nếu ta ở bên ngoài thì hắn nhất định sẽ giết ta!!"
Đáy lòng của Ngô Kiếm Vu run rẩy không ngừng, đồng thời cũng không
ngừng hít sâu, gã cảm thấy mấy tháng tiếp theo mình không nên ra khỏi tông
môn nữa.
"Cũng may ta lanh lợi, hôm nay cho hắn mặt mũi như vậy, còn thanh toán
linh thạch trừng phạt khi giết đệ tử dưới núi cho hắn, nếu như hắn là người
giảng đạo lý, vậy thì có lẽ tiếp theo sẽ không còn cố chấp giết ta như vậy nữa
rồi."
"Đau đầu thật... Không được, chưa tới hai đoàn mệnh hỏa, ngay cả động phủ
ta cũng không ra!"
Bên ngoài Tri Mộng Lâu, Hứa Thanh đứng trong màn mưa với thần sắc vô
cùng cổ quái.
Thiếu niên câm cũng sửng sốt một chút, Từ Tiểu Tuệ cũng ngây người.
Linh Nhi trừng mắt nhìn có chút nghi hoặc, mà lão bản đường Bản Tuyền
bên cạnh cũng hiện ra vẻ mặt buồn bực.
Bọn họ ở khoảng cách gần nhất, cho nên cũng nhìn ràng mạch tình huống
vừa rồi nhất, Hứa Thanh đứng ở đó không hề nói một câu mà chỉ bày ra thái độ
muốn xuất thủ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324611/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.