Trời đêm, thâm sâu.
Ánh trăng, lạnh lẽo.
Mưa phùn, rơi xuống.
Trên bầu trời tăm tối, mặt trăng sáng như một cái khay bạc treo trên cao, ánh
trăng mang theo một tia hàn ý hòa hợp bên trong nước mưa đang rơi xuống,
khiến cho cả khu bến cảng của Thất Huyết Đồng lấp lánh những tia sáng, đồng
dạng cũng chảy xuôi ở trên mái hiên của Tri Mộng Lâu.
Mưa rơi thành từng tuyến, rất nhiều tuyến hợp lại như biến thành một cái
rèm.
Ánh trăng không né tránh được, chỉ có thể chiếu ra được một hình ảnh mơ
hồ.
Tựa như một bức tranh vẽ người vào đêm khuya, nhất là trong khung ảnh
còn có ánh trăng và mưa phùn cùng tồn tại, quả thực rất hiếm thấy.
Lúc này nơi đầu đường, trong màn mưa mông lung, một thân ảnh mặc đạo
bào màu xám cầm một cái ô màu trắng đang từng bước từng bước đi tới.
Không nhìn ra tướng mạo của người cầm dù này, nhưng có thể nhìn ra
người này có một thân hình thon dài, dáng người cao ngất, lúc người này đi tới,
khí tức trên người hắn tràn ra khiến cho những hạt nước mưa sau khi rơi xuống
gần cũng phải tự hóa thành những hạt hơi bụi, đảo qua từ trên người hắn.
Từng hạt từng hạt rơi xuống mặt đất, bước chân của hắn đi qua tạo thành
từng vòng từng vòng sóng rung động, liên miên không ngừng.
Bên cạnh thân ảnh cầm dù, nơi tối tăm chỗ mái hiên đầu đường còn có hai
người, một người che dù và một người thì mặc kệ nước mưa bay lả tả, nhanh
chóng đi theo.
Người tới, là Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324609/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.