Đối với Từ Tiểu Tuệ mà nói, những lời vừa xong của Hứa Thanh là những
lời khiến cho nàng kích động nhất trong vòng mấy tháng qua, nàng cũng không
hề nói sai mà toàn bộ những lời nàng nói với Hứa Thanh đều là chân thật.
Nhưng cũng có một bộ phận nàng không hề nói đến, đó là trong vòng mấy
tháng này, vì báo ân mà nàng đã trả giá bao nhiêu xót xa và đau khổ để điều tra,
lúc này nàng bỗng cảm thấy mình không có bất kỳ cảm giác nào thuộc về cái
tông môn này.
Nhưng nàng không hận bất luận kẻ nào, nàng chỉ không rõ tại sao người tốt
như Chu sư huynh lại đột nhiên liền chết thảm như thế, nàng chỉ muốn dùng khả
năng của mình để đi báo đáp ân huệ của đối phương.
Thi thoảng nàng cũng sẽ nghĩ, mình liều mạng như vậy đi điều tra có đáng
giá hay không, nhưng Từ Tiểu Tuệ cảm thấy nếu như nàng bỏ qua, vậy thì có
nghĩa là nàng cũng đã buông tha một tia ấm áp cuối cùng nằm ở trong đáy lòng
của mình.
Tia ấm áp này là thứ trân quý nhất từ khi nàng đi đến Thất Huyết Đồng, cho
nên nàng không muốn bỏ qua.
Vì vậy, cho dù là Hứa Thanh tản lực lượng ra để nâng nàng dậy, nhưng sau
khi lực lượng tán đi thì nàng vẫn lựa chọn quỳ xuống vái lạy, tựa hồ đối với
những người yếu ớt mà nói, quỳ xuống trước mặt người khác cũng là một loại
phương thức để cho mình an tâm.
Nội tâm Hứa Thanh cũng thổn thức.
Giờ phút này hắn lấy ra ngọc giản truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324607/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.