Dĩ nhiên là Hứa Thanh cũng nhìn thấy hai tin này, nhưng bị hắn trực tiếp bỏ
qua, hắn cảm thấy tên Đạo Tử gọi là Miểu Trần này có chút ngu ngốc.
Vô luận là cuộc sống trong xóm nghèo, hay là trải qua thời gian mài giũa
trong Thất Huyết Đồng, đều làm cho Hứa Thanh không hề có hứng thú với cái
thể loại quyết đấu như thế này.
Hắn thích lén lút ẩn nấp đi tới dùng một đao cắt cổ kẻ địch hơn, như vậy
càng gọn gàng dứt khoát.
Cùng lúc đó, trong nửa tháng này sơn môn cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện,
chuyện lớn nhất đó chính là bến cảng số 176 đang làm một cái nhà bảo tàng rất
lớn.
Mặc dù chuyện này bị che giấu ngay từ đầu, nhưng việc này trọng đại, cho
nên căn bản là không giấu được.
Vả lại Trương Tam cũng không hề có ý muốn ẩn giấu, ngược lại càng trợ
giúp đẩy thông tin lan truyền, vì vậy rất nhanh toàn bộ tu sĩ trong sơn môn đều
biết được, bến cảng số 176 sắp mở một cái bảo tàng, đồng thời cũng biết được
vật phẩm được đặt vào trưng bày.
Đó chính là cái mũi của cỗ tượng Thần Tổ Thi thứ bảy của Hải Thi tộc! Cái mũi này sẽ được đặt ở trong nhà bảo tàng vào ngày mở ra triển lãm.
Toàn bộ đệ tử Thất Huyết Đồng đều có thể đến thăm quan, tu sĩ ngoại tộc
cũng có thể tới nơi này quan sát.
Việc này vừa truyền ra, chẳng những toàn bộ sơn môn Thất Huyết Đồng
chấn động, mà bên Hải Thi tộc sau khi nghe được việc này thì toàn tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324604/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.