Điều này khiến cho tên đồng tử Kim Đan này giận đến mức cảm xúc chấn
động kịch liệt, nhưng điều càng làm cho tâm thần của gã dấy lên một trận sóng
lớn ngập trời hơn, đó là gã phát hiện... Ngón chân của tượng thần đã khôi phục,
nhưng cái mũi …vậy mà không hề khôi phục.
"Không thể nào, cho dù có nhận phải phá hoại lớn hơn nữa, chỉ trong một lát
là tượng thần liền có thể khôi phục mà!"
Một màn này khiến cho nội tâm của đồng tử Kim Đan run rẩy liên hồi, có
thể khôi phục và không thể khôi phục thì đối với Hải Thi Tộc mà nói là hai việc
hoàn toàn khác biệt.
Nếu như có thể khôi phục, vậy thì chuyện này mặc dù nghiêm trọng, nhưng
chỉ cần giết người xâm phạm để cảnh cáo bát phương, sau đó coi như cũng đã
giải quyết.
Nhiều nhất là về sau đề phòng nghiêm mật hơn một chút mà thôi.
Nhưng nếu như không thể khôi phục...
Đồng tử Kim Đan không dám suy nghĩ về việc này, gã cảm thấy là chuyện
không thể nào, từ xưa đến nay tượng thần của Hải Thi Tộc đã từng xuất hiện rất
nhiều lần tổn thương, thậm chí có lần còn bị người khác xé mở, nhưng tất cả
những tổn thương đó chỉ cần trong thời gian mấy cái hô hấp liền có thể khôi
phục như thường.
Coi như là phạm vi phá hoại cực lớn, vậy cũng chỉ cần thời gian một nén
nhang là khôi phục.
"Cho nên, không thể nào!"
Đồng tử Kim Đan hít vào một hơi, nhịn không được lần nữa phải đưa mắt
nhìn lại, gã phát hiện cái mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324589/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.