Đội trưởng nở nụ cười ngòn ngọt, liếm môi một cái rồi với dáng đi xiêu xiêu
vẹo vẹo mà bước đến trước mặt nữ tu sĩ nhân ngư tộc kia.
Còn Hứa Thanh thì quay người, hắn nhìn về phía tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải
Thi Tộc mở ra ba đoàn mệnh hỏa đứng ở giữa không trung ngoài thuyền.
"Nếu ngươi cử thêm chín tên nữa tiến lên để cho ta cắn nuốt, có lẽ ta sẽ
nhường công lao lại cho ngươi."
Khóe miệng Hứa Thanh vẫn còn dính một tia máu màu lam, ánh mắt lạnh
lùng không có bất kỳ gợn sóng gì.
Nhìn bộ dáng của Hứa Thanh lúc này, thần sắc của tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ
kia có chút ngưng trọng.
Sở dĩ vừa rồi gã lên tiếng nói như vậy, là bởi vì gã vừa có ý muốn đoạt công
lao, đồng thời cũng có ý thăm dò Hứa Thanh.
Bởi vì trong khoảng thời gian này vẫn luôn có một vài tên đệ tử của Thất
Huyết Đồng dùng đủ các loại phương pháp để lẻn vào trong tổ địa của bọn họ,
mặc dù đều đã bị bọn họ tìm ra và chém giết, kể cả là công chúa trở về thì cũng
có khả năng bị người của Thất Huyết Đồng bố trí người lẻn vào.
Nếu như vừa nãy đối phương thật sự bỏ đi, vậy thì gã sẽ báo cáo việc này
lại, sau đó sẽ có tộc nhân khác tới phân biệt thật giả.
Nhưng lúc này gã đã bỏ đi ý nghĩ này, công chúa đã được trận pháp xác định
là không có vấn đề, còn tên tộc nhân đã hộ tống công chúa trở về này chẳng
những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324583/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.