Hứa Thanh cũng muốn tránh, nhưng mà hắn không thể không thừa nhận là
đội trưởng nói cũng rất phù hợp đạo lý, vì vậy chỉ đành hít sâu nhịn xuống,
ngẩng đầu liếc mắt nhìn đội trưởng, hung hăng nghiến răng, mặc kệ đội trưởng
hung hăng đâm một dao vào trên bắp đùi của mình.
Trong nháy mắt tiếp theo thì đội trưởng hào hứng bừng bừng nhảy lên,
nhanh chóng đâm thêm ba dao vào trên bụng của hắn, chỗ cổ cũng có một vết
máu, gần những cơ quan nội tạng trọng yếu trên người cũng đều có dấu vết bị
dao đâm.
Mắt thấy cả người trở nên máu thịt mơ hồ, Hứa Thanh bỗng nhiên lui lại
một bước, nhìn chằm chằm đội trưởng rồi khàn khàn mở miệng.
"Đùi phải của ngươi có thương thế nặng như thế, vậy mà chân trái lại không
bị gì, như vậy có chút không hợp lý." Nói xong, Hứa Thanh phất tay, một con
dao găm lập tức xuất hiện rồi đâm vào chân trái của đội trưởng.
Đội trưởng nhe răng trợn mắt, lại cho Hứa Thanh một dao, cứ như vậy hai
người ngươi đâm một dao ta thọc một nhát cho đến một hồi sau thì mới song
song dừng tay, cả hai nằm ở trên boong thuyền thở hồng hộc, thoạt nhìn thương
thế của bọn hắn phải nói là nhìn thấy mà giật mình.
"Hứa Thanh, ta nghĩ rằng về sau ta không cần thiết phải mỗi một ngày đều
bị thương như vậy, ta thân là công chúa, ngươi thân là người vệ đạo, chúng ta là
bị đuổi giết cho nên phải bỏ chạy, đúng không?" Đội trưởng suy yếu mở miệng.
"Đúng vậy, nhưng chúng ta chạy trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324579/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.