Một cái chớp mắt vừa rồi, theo hạt châu từ bên trong chiếc thuyền hắc mộc
hạ xuống, Hứa Thanh cảm nhận được trên bầu trời có một tia dị chất của Hải
Thi Tộc chấn động.
Việc này cũng khiến hắn có phán đoán nhất định trong lòng, khả năng đại
khái là ba chiếc thuyền này thuộc về Hải Thi Tộc.
Hứa Thanh vốn không có hảo cảm gì với Hải Thi Tộc, hắn cũng đã giết qua
rất nhiều Hải Thi Tộc.
Chuyện hôm nay đối với hắn mà nói cũng chỉ là tai bay vạ gió, tuy hạt châu
màu đen không tạo được bất cứ tổn thương nào với hắn, nhưng thực tế thì uy
lực ẩn chứa trong đó không hề tầm thường.
Nó có thể so với một kích toàn lực của tu sĩ mở ra một đoàn mệnh hỏa!
Nhất là phù văn phong ấn bên trong hình như càng thêm huyền diệu.
Trong đầu Hứa Thanh hiện ra hình của tấm phù văn lúc trước, tấm phù văn
kia chỉ lóe lên một cái, vậy mà có thể khiến cho hạt châu màu đen như được
thuấn di, lập tức xuất hiện ở trên Pháp Thuyền của hắn.
Biến hóa bất ngờ như thế, mới khiến cho Hứa Thanh căn bản là không cách
nào kịp thời phản ứng, không thể tránh đi.
"Nếu như uy lực của hạt châu kia đạt tới hai đoàn mệnh hoả, thậm chí ba
đoàn, thì nó đúng là một cái bảo vật!"
Đôi mắt Hứa Thanh co rụt lại, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Hắn biết tu sĩ có có thể tùy ý ném ra bảo vật dùng một lần duy nhất như thế
này, thì hoặc là tu vi của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324569/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.