Bích hoạ vẫn chưa kết thúc, đến mấy tấm tiếp theo thì Hứa Thanh còn nhìn
thấy thiếu niên đội Đế quan ở trên cỗ long liễn được kéo xuyên thẳng qua
những tầng mây, đi đến tận nơi cuối cùng của phía chân trời, sau đó liền bước
xuống khỏi long liễn, hóa thân trở thành một mặt trời.
Treo trên bầu trời! Phát ra tia sáng phổ chiếu cả đại địa!
Mà một bức điêu khắc cuối cùng thì lại miêu tả lúc hoàng hôn, mặt trời lại
biến thành người thiếu niên, lúc này đã trở về cỗ long liễn của mình, lại ngồi
xuống rồi sau đó được người khổng lồ kéo thẳng đến biển khơi.
Một loạt những bích hoạ này khiến cho tâm thần Hứa Thanh chấn động
mãnh liệt như sóng vỗ, đồng thời giờ phút này trong miệng người khổng lồ
đang kéo cỗ long liễn cũng truyền ra âm thanh.
Ken két, ken két…
Thanh âm quỷ dị vang vọng, tựa như đang đáp lại cái bóng vậy!
Mà lúc này mặc dù cái bóng của Hứa Thanh đang ở trong nước biển nên
không cách nào bị người khác thấy, nhưng Hứa Thanh vẫn có thể cảm giác được
bộ dáng của nó vẫn là cái cây cổ thụ quỷ dị kia, cũng vẫn còn vẻ hung ác và
điên cuồng, lại truyền ra âm thanh lần nữa.
Ken két, ken két.
Thân thể người khổng lồ chấn động, chợt cất bước đi về phía Hứa Thanh, gã
càng tới gần thì càng khiến trái tim của Hứa Thanh đập nhanh hơn.
Hứa Thanh nhìn thật kỹ người khổng lồ ở đáy biển xa xa, bản thân lựa chọn
rút lui, đồng thời thủy tinh màu tím trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324552/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.