Trông thấy Hứa Thanh chú ý đến trên người của mình, khuôn mặt của Đinh
Tuyết hơi đỏ lên, đáp lại Hứa Thanh bằng một nụ cười rất ngọt ngào.
Mắt thấy một màn này, nữ tử trung niên hơi lắc đầu, sự tĩnh mịch trong mắt
cũng hiện lên chút không nhẫn nại, đưa một túi trữ vật đặt ở trên tay Đinh
Tuyết, sau đó liền nhàn nhạt mở miệng.
"Các ngươi tự quyết định đi." Nói xong, nàng liền quay người rời đi.
Mắt thấy dì nhỏ rời đi, Đinh Tuyết liền nhanh chóng chạy đến bên người
Hứa Thanh, vội vã mở miệng.
"Hứa Thanh sư huynh, đó là dì nhỏ của ta, ngày bình thường dì nhỏ không ở
trong Thất Huyết Đồng mà ở trên quần đảo Tây San, cũng là người mà ta nói
với ngươi lúc ngươi tiễn ta trên biển, kêu ngươi đi bái kiến cùng ta đó."
"Hôm ấy Triệu Trung Hằng đi theo ta, dì nhỏ của ta là người rất tốt, liền
tặng cho gã một viên đan dược, vốn dĩ ngươi mà đi theo ta thì viên đan dược
này đã đưa cho ngươi rồi, Triệu Trung Hằng cũng dùng viên đan dược này để
hình thành long kình biển cấm, thật là tiện nghi cho gã."
Hứa Thanh nghe đến đó liền trầm mặc.
Sau một lúc lâu hắn nhìn về phía Đinh Tuyết, hỏi một câu.
"Phong chủ ngọn núi thứ bảy là...."
"Là phu quân dì nhỏ của ta." Đinh Tuyết vừa cười vừa nói.
Hứa Thanh lần nữa im lặng.
"Bất quá giữa dì nhỏ của ta và dượng có chút mâu thuẫn trên lý niệm, cho
nên nhiều năm trước dì nhỏ đã chuyển ra khỏi Thất Huyết Đồng rồi đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324541/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.