Đó là bàn tay của Hứa Thanh, giờ phút này hắn đang đặt bàn tay ở trên mi
tâm của lão giả Trúc Cơ Hải Thi Tộc.
Hắc hỏa phun ra, toàn thân lão giả vang lên tiếng nổ, cái bóng của Hứa
Thanh cũng trở nên điên cuồng vội vàng nhào tới, không ngừng ăn mòn thân thể
lão giả.
Còn có que sắt màu đen cũng gấp gáp vọt đến, đâm vào kiện pháp khí đạo
bào trên người lão giả rồi hung hăng hấp thụ.
Ba luồng hấp lực khiến cho lão giả Hải Thi Tộc đã mở ra mệnh hỏa này phát
ra tiếng kêu vô cùng thê lương thảm thiết, nhưng lão cũng không kiên trì được
bao lâu, thân thể liền oanh một cái, đã trở thành tro bụi.
Chỉ còn lại chiếc đạo bào và túi trữ vật rơi xuống, sau khi Hứa Thanh thu
hồi, hắn đứng ở trên không trung cúi đầu nhìn về chiến trường trong sơn cốc.
Giờ phút này tuyết đen trên bầu trời bỗng càng nhiều hơn nữa, nương theo
đó là từng sợi dịch thể dung nham màu đỏ cũng bắn xuống, tựa như những
chiếc lông Phượng Vũ bay qua trước mặt Hứa Thanh.
Những sợi dung nham phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, chiếu rọi trên
gương mặt lạnh lùng và yêu dị của Hứa Thanh, cùng với hàn mang trong mắt
của hắn, tạo thành một khung cảnh và hình tượng rất là đặc sắc.
Một màn này, như một họa quyển linh động kỳ ảo cứ cách một thế hệ mới
hiện ra, mang theo vẻ đẹp đẽ, cũng mang theo cảm giác nghiêm túc và sát phạt.
Giờ phút này chiến trường lập tức trở nên im lặng.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324532/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.