Ánh trăng rơi xuống trên mặt biển, rơi vào trên trận pháp phòng hộ đã tan vỡ của Pháp Chu, cũng rơi vào trên người Hứa Thanh, hắn nghe thanh âm cung kính của nhưng đệ tử ngọn núi thứ bảy bên ngoài, thần sắc có chút hoảng hốt.
Lần này đột phá, mặc dù nằm trong dự liệu, nhưng quá trình hung hiểm bên trong khiến cho tim hắn giờ phút này vẫn đập rất nhanh, nhất là nghĩ đến lúc Hải Sơn Quyết đột phá, cái loại cảm giác toàn thân muốn vỡ vụn làm cho Hứa Thanh không nhịn được hít vào một hơi.
Nếu không phải có sự khôi phục của thủy tinh màu tím, sợ là hư ảnh của Bạt còn chưa kịp xuất hiện, hắn cũng đã tan vỡ chia năm xẻ bảy mà tử vong rồi, nhưng hung hiểm như thế cũng làm cho lần thăng cấp này của hắn có phần kinh người.
Nhất là bây giờ hư ảnh của Bạt trên đỉnh đầu đang chậm rãi tản đi, trong đó hiện lên lực lượng kinh khủng, khiến cho trong mắt Hứa Thanh lộ ra một vòng chờ mong.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh đi ra khỏi khoang thuyền, dưới ánh trăng, một mái tóc đen, một đạo trường bào màu xám, cao ngất như cây tùng, trên mặt thanh tú như điêu khắc hiện ra vẻ lạnh lẽo, mơ hồ giống như hiện ra một vòng say mê hấp dẫn khi Hải Sơn Quyết vừa mới đột phá.
- Đa tạ chư vị đồng môn.
Đứng ở khoang thuyền, Hứa Thanh bình tĩnh quay về đệ tử chúc mừng bốn phía, chắp tay cúi đầu.
Đệ tử bốn phía quanh Pháp Chu Lập tức nhao nhao đáp lễ, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324349/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.