Dưới hư ảnh cực lớn màu đen của Khôi, là Hứa Thanh mặt không cảm xúc đang bay vọt tới thiếu niên nhân ngư.
Toàn thân hắn có rất nhiều miệng vết thương do chùm ánh sáng kích xạ mà ra, nhưng dùng mắt thường cũng có thể thấy được những vết thương đang cấp tốc khỏi hẳn, sát cơ trong mắt cũng hoàn toàn bạo khai trong thời khắc này.
Vô luận là khi thiếu niên nhân ngư đoạt công lúc trước, hay là khi ra tay với Hứa Thanh trong cửa hàng, Hứa Thanh đều không ứng phó toàn lực, cái bóng thủy chung không nhúc nhích, một mực không hóa ra hư ảnh của Khôi, cũng chưa từng lộ ra sự khôi phục mạnh mẽ của mình.
Phong mang của hắn, chỉ lộ ra trong một sát na khi hắn giết người.
- Khí huyết hóa ảnh! Còn có tu vi của ngươi! Không thể nào, sự khôi phục của ngươi, này!
Thần sắc thiếu niên nhân ngư lộ ra vẻ hoảng sợ trước đó chưa từng có, nguy cơ sinh tử hóa thành hoảng sợ trong mắt, lời nói của gã cũng có chút trở lên lộn xộn.
Gã muốn mở ra túi trữ vật, muốn dùng ngọc giản truyền âm cầu cứu, nhưng giờ phút này đạo bóng mờ trên người gã tựa như vật sống vậy, giống như có thể phát hiện ra tâm tư của gã, gắt gao quấn quanh hai tay của gã, khiến cho gã không cách nào giơ lên, không cách nào lấy ra bất luận vật phẩm gì, mà Hứa Thanh cũng chưa từng lãng phí chút thời gian nào, dĩ nhiên đã tới gần, tay phải lập lòe hàn mang, một con dao găm xuất hiện.
Nhìn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324345/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.