Bầu trời giữa trưa tỏa ra ánh nắng vô cùng chói chang, tại thời khắc này mặt trời tiến thẳng đến trước một nửa khuôn mặt của Thần Linh, đứng ở đó tản mát ra tia sáng chói mắt, khiến cho phàm nhân khó có thể ngẩng đầu nhìn thẳng vào nó.
Thần Linh ở phía sau lưng, cao cao tại thượng, đối với chúng sinh mà nói, Thần đã là tồn tại vượt qua thời không, bất kể ban ngày hay là đêm tối, bất kể là thực tế hay là trong mơ, bất kể quá khứ hay là tương lai, Thần, thủy chung vĩnh hằng.
Thần chứng kiến thế gian này đổi thay, chứng kiến sinh linh chết đi, cũng chứng kiến cái thế giới này bởi vì Thần xuất hiện, mà biến thành loạn thế tàn khốc.
Mà sự nóng bức bên trong của ánh mặt hình như cũng bị nửa khuôn mặt dữ tợn của Thần Linh tạo thành ảnh hưởng, biến thành tràn đầy ác ý, giống như không cam lòng thuận theo thiên đạo, không muốn lặng yên không một tiếng động mà rời đi vào trong cái mùa này.
Cho nên điên cuồng phóng thích toàn bộ sự nóng bức của mình, xâm nhập vào mọi ngóc ngách bên trong chủ thành Thất Huyết Đồng, như muốn làm cho hết thảy sinh mệnh bị bốc hơi.
Coi như là ở dưới bóng cây hay dưới mái hiên, cũng đều bị sự nóng bức vô hình xâm nhập, dù là gió biển thổi vào, cũng không cách nào tản ra, tựa như chất độc ăn vào tận xương tủy.
Giống như là một góc đạo bào của Hứa Thanh.
Chỗ đó nhìn như bình thường, nhưng nếu như cẩn thận nhìn kỹ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324341/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.