Hứa Thanh trầm ngâm, từ trong túi da xuất ra một bao linh tệ, ước chừng hơn 200 khối, ném tới. 
Lão đầu sững sờ. 
- Nếu như bao hàm cả việc bảo hộ bên ngoài, vậy ta trả giá tiền thuê phòng hai ngày, bây giờ ngươi có thể bảo vệ ta. 
Hứa Thanh nghiêm túc nói. 
Lão đầu cầm lấy linh tệ, ngây người một lát, nhìn linh tệ một chút, lại ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh, sau một hồi khá lâu liền phát ra một tiếng thở dài nghẹn khuất, hai nửa đầu người lại khép kín lại, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ. 
- Ọt ọt ọt ọt! 
Cách đó không xa, con mãng xà lộ đầu ra khỏi khách sạn, phát ra tiếng vang. 
- Câm miệng, ta biết rõ hắn nói có đạo lý! 
Lão đầu hằm hằm nhìn con mãng xà. 
Thật sự là một người biết giảng đạo lý, hết lần này tới lần khác!   
Hứa Thanh cũng là một người nói rất có đạo lý, lão không tìm được nơi phản bác. 
Đối phương xác thực cũng không phá hỏng quy củ của mình, lại cho mình linh tệ, nếu thuận theo kiên trì của mình lúc trước, thì dựa theo đạo lý, giờ phút này lão sẽ phải đi bảo hộ đối phương!   
Tất cả những thứ này làm cho đáy lòng của lão đầu có một cảm giác rất là bất đắc dĩ, giờ phút này lão đứng ở nơi đó, nhìn vào Hứa Thanh, Hứa Thanh cũng nhìn lão. 
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sau một lúc lâu, lão đầu thở dài. 
- Ta sẽ cho ngươi biết manh mối của hai tên tội phạm truy nã, ngươi dựa theo manh mối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324314/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.