Hoàng hôn của buổi chiều, ngoài cửa vào của doanh địa.
Hứa Thanh cõng Lôi đội trên lưng, lúc hắn đi đến nơi đây, hắn quay lại nhìn Thập Tự cùng Loan Nha.
Hai người cũng nhìn Hứa Thanh, trong mắt có kính sợ, cũng có phức tạp, hiển nhiên là đoán được cái gì.
- Muốn đi sao?
Thập Tự nói khẽ.
- Ta đi tiễn Lôi đội một đoạn đường sau cùng, tiếp đó...!Sẽ đi.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu.
Thập Tự cùng Loan Nha trầm mặc.
Đáy lòng Hứa Thanh nổi lên sự biệt ly, liếc mắt nhìn thật sâu bọn họ, sau đó lướt mắt nhìn qua doanh địa mà mình đã cư ngụ nửa năm.
- Bảo trọng.
Loan Nha ngóng nhìn Hứa Thanh, tiến lên sửa sang lại một chút tóc tán loạn của hắn, không chê máu tươi trên người hắn chút nào, nhẹ nhàng ôm hắn một chút.
- Các ngươi thì sao.
Hứa Thanh cũng không bài xích Loan Nha ôm, nhẹ giọng hỏi.
- Chúng ta cũng phải ly khai nơi đây, ngươi yên tâm đi, ta cùng Thập Tự có tay có chân, thực lực cũng còn có thể, đi cái doanh địa nào cũng được.
Loan Nha cười mở miệng.
Thập Tự vẫn như trước không nói chuyện, nhưng cũng tiến lên dùng sức ôm Hứa Thanh một chút.
Hứa Thanh thở sâu, phất phất tay với bọn họ, quay người cất bước đi nhanh, đi ra cửa lớn doanh địa, đi thẳng về phía cấm khu, càng đi càng xa.
Phía sau của hắn, trong ánh nắng buổi chiều, Thập Tự cùng Loan Nha lặng lẽ đứng ở nơi đó, nhìn hắn đi xa, cho đến khi thân ảnh Hứa Thanh tan biến ở tầm mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324251/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.