Lâu Minh Tuyết giãy dụa không cho Tạ Ngự Khi làm, phân nửa nguyên nhân là bởi vì người này không để ý đến cảm thụ của y, nửa kia là vì y xấu hổ không muốn thừa nhận y bị hắn đánh đòn nhưng lại thấy sảng khoái cùng yêu thích.
Hắn áp người tới, nhẫn nhịn y giãy giụa, mạnh mẽ ôm một cái: “Tiểu Tuyết, ta sai rồi, sau này ta sẽ không như vậy. Ngươi nghĩ đi, ta như vậy không phải vì yêu thích ngươi sao. Ngươi xem nếu ta không thao ngươi, mông ngươi đều ướt đầy *** thuỷ, lúc đó ta đây chẳng phải bị ngươi câu dẫn không chịu nổi à!”
Một bên giải thích một bên biện giải cho mình, Tạ Ngự Khi vuốt ve ***g ngực trần truồng trắng tuyết của y, chỉ cảm thấu da dẻ người này thật như hài tử, mềm mịn thơn ngát, làm người khác cực kỳ yêu thích.
Y ngồi trong lòng hắn, côn thịt vẫn còn trong mông y, rõ ràng mới vừa phát tiết xong lại vẫn vừa nóng vừa cứng đâm vào mật huyệt y. Nghe nam nhân nói y chỉ càng thấy xấu hổ và mất thể diện nhưng vật dưới mông lại khiến y ngứa ngáy.
Hai má đỏ ửng, hai mắt mông lung sương mù nhượng người nguời muốn trêu ghẹo.
“Ngươi nói ai yêu thích, ngươi đánh ta còn lý luận, ân, thật là nóng…” Lâu Minh Tuyết một bên trừng nam nhân, một bên cẩn thận lắc mông, nhìn như đang tránh né vật cứng kia đụng chạm mình nhưng kì thực là đang len lén lấy hoa huyệt làm phiền vật cứng kia. Mấy ngày nah không được nam nhân hảo hảo thương yêu, hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-y-kho-lam-quan-y-nan-vi/1354709/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.