Lâu Minh Tuyết phát tiếng rên rỉ, hoa huyệt vừa bị làm ê ẩm sưng càng hư không, chủ động đẩy ra cái mông, lộ ra cúc huyệt đang khát khao khó nhịn, phấn nộn phun trào *** thuỷ. Tạ Ngự Khi ùng ục một tiếng, nuốt từng ngụm nước bọt.
Khí cụ mớivừa phát tiết qua lại một lần nữa cao cao giương lên lên, đồng thời nhìn chằm chằm hậu huyệt người dưới thân, giật giật muốn xâm nhập.
“A… Không chịu được… Cho ta… Nha nha…” Lâu Minh Tuyết không chịu được đâm tiến vào huyệt của chính mình: “Ừm… A… Không đủ… Muốn… A…”
Chịu không nổi nữa người trước mắt mê hoặc, hắn trực tiếp ra trận, kéo ngón tay đang thọc ra thọc vào nơi cửa huyệt, trực tiếp đỉnh tiến vào, nhưng mà địa phương xưa nay chưa từng bị tiến vào, hơn nữa cũng không phải để hầu hạ loại sự tình này, càng là không thể.
“Ừm…” Tạ Ngự Khi hừ một tiếng, nhẫn nại sự chặt chẽ căng mịn, đại thủ (bàn tay to) cầm lấy một bên mông đang vểnh lênh bắt đầu xoa nắn, ý đồ làm thanh niên thả lỏng, rất nhanh hắn liền cảm nhận được thanh niên phối hợp. Dựa thế đỉnh vào thêm một chút liền cảm nhận được vách ruột nóng tực chặt chẽ bao lấy.
Tạ Ngự Khi nặng nề hít thở, nơi này bất đồng hoa huyệt phía trước, cứ như người này có thiên phú, bên trong hậu huyệt cũng có thể chảy ra *** thủy. Không giống với hoa huyệt trơn trượt ướt át, hậu huyệt sau khi đâm vào phảng phất như đắm mình vào ôn tuyền. Vách bên vừa khô khốc nhưng cũng vừa ẩm ướt, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-y-kho-lam-quan-y-nan-vi/1354675/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.