Biên tập: Mặc Nhiên
—————————————-
Chống lại đường nhìn của Phượng Quân, Phượng Vũ nổi trận lôi đình, vô ý thức nhấc chân nhắm thẳng vào ngực hắn, đá hắn lăn xuống đất.
“Làm càn!”
Đã rơi vào tình trạng này rồi còn dám dùng loại ánh mắt phạm thượng đó mà nhìn hắn! Khuôn mặt tuyệt mỹ diễm lệ của Phượng Vũ giận đến tái mét.
Rõ ràng người bị nhục nhã là Phượng Quân, nhưng loại ánh mắt sâu thẳm ngưng trọng của Phượng Quân lại làm y cảm thấy không được tự nhiên. Phượng Quân dám trước mặt y lộ ra dục vọng trắng trợn, không chút che giấu, khiến y cực kỳ không hài lòng. Phượng Quân phạm vào cấm kỵ của y, không để thiên uy của y vào mắt, vậy thì đừng trách y vô tình.
Nhìn thanh niên im lặng quỳ dưới đất, Phượng Vũ cười nhạt, đi đến bên giường ngồi xuống.
“Còn không đến giúp trẫm thay áo?”
“Vâng.”
Phượng Quân đến trước mặt Phượng Vũ, ngón tay chạm vào hoàng bào hỏa hồng, trong lòng ảm đạm cười, cũng không biết mình có nên cao hứng không đây.
Hoàng bào này không phải y phục thường ngày, mà là đại biểu cho thân phận cùng địa vị của quân vương, mặc vào càng khiến Phượng Vũ trở nên cao cao tại thượng. Phượng Quân nghĩ đời này mình có cơ hội tự tay giúp Phượng Vũ cởi xiêm y, cho dù đang rơi vào tình cảnh bất kham này, nhưng cũng có thể khiến các phi tần khác chốn hậu cung ghen đến đỏ mắt.
Ngoại y hoàng bào hạ xuống, tư thái mỹ hảo bên trong liền rơi hết vào mắt Phượng Quân. Tuy còn cách một lớp trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong/196842/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.