Biên tập: Mặc Nhiên
—————————————————–
Hoàng thành ban đêm rất im ắng, khắp nơi đều là thị vệ nghiêm mật canh gác.
Bên long sàng, nam tử phong trần mệt mỏi đang dùng ánh mắt say đắm nhìn quân vương đang ngủ mê mà hắn yêu nhất đời này.
Giải quyết xong chuyện hòa thân, Phượng Quân một khắc cũng không chờ đợi, suốt đêm khẩn cấp ra roi thúc ngựa tìm đến đô thành, trở về bên cạnh Phượng Vũ.
Tất cả kế hoạch Mẫn phó tướng đều dựa theo hắn phân phó mà tiến hành thuận lợi, Phượng Vũ uống vào nhuyễn cân tán, mê man đợi hắn đến. Mà đến lúc Phượng Vũ tỉnh lại thì trong cung đã qua xong một trận điên đảo.
Hôm nay có thể nói Phượng Quân đang nắm trong tay quyền hành tối cao nhất của Hỏa Phượng quốc, nhưng hắn không vì thế mà cảm thấy vui vẻ, việc bản thân phản bội Phượng Vũ đã khiến hắn trở nên cực kỳ thống khổ.
“Có phải ta nên để ngài vĩnh viễn ngủ say như thế này? Như vậy ngài không cần phải đối mặt với những chuyện này.” Phượng Quân cười khổ, rút tay lại, lấy ra một chiếc lọ sứ nhỏ trong lòng, mở nắp lọ đưa đến trước mũi Phượng Vũ.
Trong lọ bay ra một làn khói nhàn nhạt mà mắt thường khó nhìn thấy được.
Chỉ chốc lát sau, mí mắt Phượng Vũ nhẹ nhàng khẽ động, có vẻ như sắp tỉnh lại.
Khi Phượng Vũ mở mắt, chỉ thấy trước mặt có một bóng người mơ hồ, trong vô thức liền xem người đó là thái giám thường ngày hầu hạ, khàn giọng phân phó.
“Trẫm muốn uống nước.”
Phượng Quân vội vã xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong/1354664/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.