edit:..Lam Thiên..
"Trầm Ly Tuyết, ngươi nói Xuân Hoa, Thu Nguyệt tham sống sợ chết, bỏ chủ chạy trốn, vậy ngươi có người làm chứng hay không?" Chống lại ánh mắt khinh bỉ, khinh thường của mọi người Trầm Doanh Tuyết bỗng nhiên bừng tỉnh, Trầm Ly Tuyết muốn cho mẹ con các nàng thân bại danh liệt, nàng tuyệt đối không thể để cho Trầm Ly Tuyết được như ý nguyện.
Xuân Hoa, Thu Nguyệt theo Trầm Ly Tuyết đi dâng hương, trên đường đi gặp phải sát thủ, thổ phỉ nhưng chỉ có một mình Trầm Ly Tuyết còn sống, sự thật tự nhiên là tùy nàng nói, nàng nói Xuân Hoa, Thu Nguyệt là hạng người tham sống sợ chết thì các nàng chính là như vậy?
Vạn nhất là Trầm Ly Tuyết tham sống sợ chết cố ý đem Xuân Hoa, Thu Nguyệt đẩy ra ngoài đỡ kiếm thì sao? Tuy nói nô tỳ có nghĩa vụ xả thân cứu chủ, nhưng đám nô tỳ vì nàng mà chết nàng lại vì thanh danh của chính mình chửi bới người ta như vậy thì chính là nhân phẩm ác liệt, đê tiện vô sỉ!
"An Quận vương có tính là chứng nhân không?" Ánh mắt Trầm Ly Tuyết giống như dòng nước trong suốt thấy đáy: "Ta bị người đuổi giết, quá trình đuổi giết hắn đều nhìn thấy toàn bộ!"
An Quận vương không nói gì, đôi mắt màu đen sâu như thủy đàm, khí tức thanh hoa, cao quý làm cho người ta muốn bỏ qua cũng đều không bỏ qua được!
Mọi người nhìn về phía Trầm Doanh Tuyết, trong ánh mắt tràn đầy trào phúng và khinh thường: Trầm Ly Tuyết là được An Quận vương cứu, chuyện nàng nói lại sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-phi-phuc-hac/207255/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.