Hạ Tử Y đứng đấy, thân thể run lên bần bật. Bộ dạng của nàng, phải nói rất chi doạ người. Đến mức khiến Phương Di - tì nữ thiếp thân của nàng - cũng không dám tiếp cận.
- T-Tiểu thư...
- Về...
Hạ Tử Y gằn giọng, đưa chân cất bước, chả mấy chốc thân ảnh đã hoàn toàn khuất dạng.
Lúc vào trong xe, Phương Di vừa thu tay để tấm màn buông xuống thì bên cạnh Hạ Tử Y cũng tự mình tháo bỏ khăn che mặt. Theo đó, chân diện mục của nàng ngay lập tức hiển lộ.
Hoàn toàn trái với những lời suy diễn, cố tình châm chích của Trần Tĩnh Kỳ ban nãy, rằng Hạ Tử Y có khuôn mặt xấu xí, hoặc bởi do dị dạng bẩm sinh mà phải dùng khăn che mặt mỗi khi ra đường; thực tế, Hạ Tử Y rất đẹp, vô cùng đẹp. Dung nhan của nàng, từng đường từng nét đều cực kì sắc sảo, giống y như tạc. Dám cá, nếu Trần Tĩnh Kỳ vẫn còn ở đây, tận mắt nhìn thấy gương mặt này, thể nào hắn cũng sẽ ngạc nhiên.
Bởi do Hạ Tử Y quá ư xinh đẹp?
Mỹ nhân Trần Tĩnh Kỳ từng gặp qua nào có ít. Hiền thục ôn nhu, tao nhã thoát tục, thâm sâu bí hiểm, cao quý bất phàm... loại nào hắn cũng đều đã tiếp xúc. "Xinh đẹp", nó sớm chẳng thể khiến hắn rung động, trở nên thất thố. Lý do đủ để Trần Tĩnh Kỳ phải ngạc nhiên khi nhìn thấy Hạ Tử Y đây là bởi nàng sở hữu một gương mặt hết sức quen thuộc đối với hắn. Một người mà hắn vẫn luôn rất mực lưu tâm phòng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/736021/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.