Thái độ cao ngạo, lời lẽ chói tai, bất kể nam nữ sau khi nghe qua đều sinh lòng khó chịu. Đối với Hạ Tử Y, mọi người gần như đã mất hết thiện cảm.
Phải, Hạ Tử Y nàng rất giỏi, học thức rất cao, sự cơ trí cũng thuộc hàng nhất đẳng, nhưng như thế đâu có nghĩa nàng được quyền chê bai, sỉ nhục người ta như vậy. Không chỉ thế hệ trẻ thành Lạc Dương, nàng thậm chí còn đề cập đến tất cả nam nhân trong thiên hạ. Há chẳng ngạo mạn lắm ư?
Nhiều người bất bình, thậm chí có kẻ đã tức giận, nhưng lạ là lại không một ai dám đứng ra để bày tỏ thái độ. Trần Tĩnh Kỳ biết tại sao. Bối cảnh dạng này, hắn từng trải không ít.
Nếu võ giả dùng quyền cước, đao kiếm để định thắng thua, tranh lẽ phải thì trong thế giới văn nhân, học thức mới là vũ khí. Một câu, một chữ đều có thể dùng để tấn công đối thủ, và triệt hạ hắn. Xét ở trong trường hợp này, kẻ nào đứng ra bày tỏ thái độ với Hạ Tử Y cũng đồng nghĩa tiếp nhận lời khiêu chiến của nàng. Dĩ nhiên, hắn tốt nhất nên thắng; bằng thua... sẽ càng thêm mất mặt.
Văn nhân tài tử ở đây, liệu ai đủ tự tin áp chế được Hạ Tử Y?
Trần Tĩnh Kỳ im lặng quan sát, đầu bên kia Hạ Tử Y cũng âm thầm chờ đợi. Có lẽ nàng vẫn mong tìm ra được một "cao nhân" còn ẩn giấu.
Chỉ là... kết quả đã khiến nàng thất vọng rồi. Chẳng một ai dám đứng ra tiếp nhận lời khiêu chiến của nàng cả.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/736016/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.