Chương trước
Chương sau
- Thục Nhu, ta xin nàng đừng tự trách bản thân. Hết thảy đều bởi do ta, Thục Nhu nàng không có tội gì cả.
Trán chạm trán, trong tư thế tựa đầu thân mật ấy, Trần Tĩnh Kỳ nói với giọng thâm tình:
- Phẩm giá của nàng, sự đoan trang của nàng, hiểu biết của nàng... không miệng lưỡi nào có thể tước đi. Cả đời nàng đã vì Lâm gia, vì Hoàng thượng, vì con... như vậy là đủ rồi. Hãy hỏi lòng mình, bản thân nàng đã bao giờ được hạnh phúc chưa? Đã có ai vì nàng chưa?
- Thục Nhu, hôm nay chúng ta có duyên phận không có nghĩa là vĩnh viễn sẽ có duyên phận. Chuyện mai sau thế nào, chẳng ai biết trước được. Vì vậy, tại giây phút này, ta muốn nắm thật chắc, giữ thật chặt, hết lòng quý trọng. Ta xin nàng, đừng trốn tránh, đừng chối bỏ. Một lần thôi, hãy sống cho bản thân mình.
Lâm Thục Nhu im lặng lắng nghe, trong lòng tranh đấu. Rốt cuộc, phòng tuyến sau cuối cũng chính thức sụp đổ. Nàng đã vừa mới chấp nhận cái ôm của Trần Tĩnh Kỳ, đã đáp lại rồi...
...
...
Xuân đi xuân đến, thu đi thu lại, bốn mùa luân chuyển, chớp mắt một năm nữa đã lại trôi qua.
Trong một năm này, tình hình nước Hạng lại càng thay đổi nhiều hơn so với trước. Cục diện triều đình, dùng bốn chữ "nghiêng trời lệch đất" thiết nghĩ cũng không ngoa.
Như đã biết, trong số các vị hoàng tử thì Lý Long Tích và Lý Long Thành là hai cá nhân có khả năng kế vị Hạng đế Lý Uyên nhất. So với hoàng đệ của mình, Lý Long Tích nắm giữ lợi thế hơn một chút, bởi hắn là Thái tử. Dù vậy, cơ hội dành cho Lý Long Thành vẫn là có. Lý Uyên còn chưa chết, Thái tử lập lên phế đi lại mấy hồi. Chẳng phải Lý Long Tích đã từng bị phế truất một lần rồi đó ư?
Chỉ cần lập thêm nhiều thành tích, có biểu hiện vượt trội hơn, Lý Long Thành sẽ xoay chuyển được tình thế. Ở sau lưng hắn, trừ mẫu phi của hắn là Triệu Phi Yến ra thì vẫn còn không ít người ủng hộ. Thái úy Cao Bình Cảnh chính là một trong số đó. Sở dĩ Lý Long Thành hắn chưa từ bỏ, còn quyết tâm tranh đấu, phân nửa cũng là bởi vì có Cao Bình Cảnh này ra sức phò trợ.
Thế nhưng...
Hôm nay, Lý Long Thành phải suy nghĩ lại. Cao Bình Cảnh hiện đã khó lòng trợ giúp cho hắn được nữa. Phe cánh của hắn càng lúc càng suy yếu; những kẻ rời bỏ càng lúc càng nhiều. Hắn đã sắp mất đi hết thảy quyền lực.
Tại sao lại như vậy?
Lý Long Thành và Triệu Phi Yến đang bị hai mẹ con Triệu Cơ hạ bệ ư?
Không phải. Thật ra chuyện này chẳng liên quan gì mấy tới Triệu Cơ và Lý Long Tích, ra tay triệt hạ vây cánh của Triệu Phi Yến - Lý Long Thành là một người khác: Hạng đế Lý Uyên.
Những năm qua Lý Uyên vẫn luôn ngầm cho phép cuộc tranh đấu, bây giờ lại bỗng nhiên can thiệp, muốn triệt hạ một phương... Thoạt nghe quả có mâu thuẫn, song đó là với kẻ không biết, chứ với những người đã nhận thức được hoàn cảnh, chắc chắn đều cảm thấy hành vi của Lý Uyên là vô cùng thoả đáng.
Một quốc gia sắp sửa đối mặt với chiến tranh mà vị vua của họ lại mắc bệnh trầm kha, khả năng sẽ không còn sống được bao lâu, hắn há có thể cho phép triều đình của mình rơi vào tình thế bất ổn?
Lý Uyên hắn còn sống, Thái tử Lý Long Tích và Cửu vương Lý Long Thành đương nhiên không dám gây ra sóng gió gì. Nhưng một khi hắn nằm xuống... Phải biết, thế lực của Lý Long Thành đã rất lớn, nếu hắn quyết tranh đấu tới cùng, khi đó, dẫu đã lên ngôi Hoàng đế, Lý Long Tích cũng chẳng dễ gì mà trấn áp được.
Huynh đệ bọn họ tranh quyền đoạt vị, đấu đá lẫn nhau, Hạng quốc còn không phải sẽ lâm nguy?
Lý Uyên tuyệt không thể để điều đó xảy ra. Với tình trạng sức khoẻ của mình, hắn phải đưa ra quyết định. Và người hắn lựa chọn chính là Lý Long Tích. Để đảm bảo sau này Lý Long Tích thuận lợi đăng cơ, Lý Uyên hắn cần dọn đường trước. Thời điểm này, trừ Lý Long Tích - người được lựa chọn ra - thì không ai được phép kéo bè kết đảng nữa.
Lý Long Thành, Triệu Phi Yến, bọn họ dĩ nhiên vô cùng bất mãn. Công sức bao năm nay sắp tan thành mây khói, cam làm sao đặng?
Chỉ là, bất cam thì sao, oán trách lại thế nào? Lý Uyên là vua, trên cương thổ Đại Hạng này, ý hắn chính là ý trời. Ngươi dám cãi trời hay sao?
Có kẻ khóc thì sẽ có người cười. Lý Long Tích và Hoàng hậu Triệu Cơ, bọn họ đang rất vui mừng. Nhất là Triệu Cơ. Thành thật mà nói, trong cuộc tranh đấu này, nàng chưa bao giờ e ngại Triệu Phi Yến và Lý Long Thành. Khiến nàng bận lòng nhất vẫn luôn là Lý Uyên. Nay, Lý Uyên rốt cuộc cũng phải thuận theo ý trời.
Đúng vậy, đây là ý trời! Ông trời đã lựa chọn Triệu Cơ nàng! Sau bao nhiêu năm chịu ủy khuất, nàng rốt cuộc đã có thể hoàn toàn làm chủ được vận mệnh của mình rồi!
...
Những việc Lý Uyên đã làm để dọn đường cho Thái tử Lý Long Tích thuận lợi đăng cơ, tất nhiên không chỉ tác động đến Triệu Phi Yến, đến Hoàng hậu Triệu Cơ mà còn ảnh hưởng đến nhiều người khác nữa. Trần Tĩnh Kỳ là một trong số đó.
Sức khoẻ Lý Uyên có vấn đề, điều đó hắn sớm đã biết, nhưng hắn không nghĩ chỉ sau một năm mà tình hình lại trở nên tồi tệ tới vậy. Mặc dù chưa nắm được thông tin chính xác, nhưng với hiểu biết của hắn về Lý Uyên, đến mức khiến vị Hoàng đế này phải vội vàng thu xếp như thế thì chứng tỏ bệnh tình của y đã trầm trọng lắm rồi.
Thế cục thay đổi, kế hoạch của Trần Tĩnh Kỳ đương nhiên cũng cần phải thay đổi. Theo đánh giá của hắn, trong cả đời mình, tính đến hôm nay thì đây chính là thời khắc nguy cơ nhất, song cơ hội cũng là lớn nhất. Thành - bại ngay tại bước đi này. Làm đúng, hắn sẽ nắm giữ quyền lực, tạo được căn cơ vững chắc; chọn sai... chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.