Hạng đế Lý Uyên cùng các phi tần đã an vị xong, lúc này mọi người mới chậm rãi hạ mông ngồi xuống ở chỗ của mình.
Sau mấy câu xã giao, vài lời phát biểu của Hạng đế Lý Uyên và Hoàng hậu Triệu Cơ thì yến tiệc chính thức bắt đầu. Tiếng nhạc cung đình một lần nữa lại được tấu lên, từ bên hành lang cánh phải của điện Thái Hoà, một đoàn người đông đảo nối nhau bước ra, rồi tiến hành biểu diễn...
Những màn ca múa đặc sắc, hoa lệ, những tiếng vỗ tay tán dương, những lời chúc tụng, tất cả cùng tạo nên một bầu không khí vui tươi, rộn ràng, thật là hứng khởi. Hạng đế Lý Uyên đã cười rất nhiều, chuyện trò cũng chẳng ít. Trong quá trình này, thỉnh thoảng hắn cũng hướng mấy vị sứ thần đối ẩm xã giao.
Sứ thần Đại Trần, sứ thần Đông Hồ, ai nấy đều tỏ ra kính cẩn, hân hoan, vui chung với niềm vui của người dân nước Hạng. Riêng đoàn sứ thần Đại Liêu... Thái độ của bọn họ vẫn còn cao ngạo lắm. Nhất là quận chúa Đông Kha. Tuy những lời nàng nói ra đều nằm trong khuôn khổ, song ngữ khí của nàng, kính ý thật là chẳng đáng bao nhiêu. Cảm giác kiểu đối với nàng, Hạng đế Lý Uyên cũng chỉ như một vị "Vương" trong thiên hạ mà thôi. "Đế", hãy còn chưa xứng.
Lý Uyên là con người nhạy bén, dĩ nhiên sớm đã nhìn ra. Hắn biết đêm nay vị Đông Kha quận chúa này thể nào rồi cũng sẽ đứng lên "kiếm chuyện".
Ánh mắt Lý Uyên liếc sang vị trí của Trần Tĩnh Kỳ.
Trần Tĩnh Kỳ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735964/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.