Con vinh thì mẹ cũng vinh, dựa vào những thành tựu mà Lý Long Tích đã đạt được, trước mặt muội muội Triệu Phi Yến của mình, Hoàng hậu Triệu Cơ rất không khách sáo mà khơi gợi, đả kích. Lời lẽ nhẹ nhàng nhưng rất đỗi sâu cay, thực khiến Triệu Phi Yến nghẹn khuất trong lòng. Lúc này, Triệu Phi Yến chỉ mong cho Hạng đế mau tới, giúp mình giải vây. Nếu biết Hạng đế sẽ đến muộn như vầy, nàng đã chẳng đi sớm làm chi.
Triệu Phi Yến nghiến răng nén nhịn, ngoài mặt tỏ ra hữu lễ lắng nghe, thâm tâm không ngừng chửi mắng.
Còn may, Hạng đế Lý Uyên đã chẳng để nàng phải chịu đựng quá lâu. Trong tầm mắt Triệu Phi Yến nàng, thân ảnh đĩnh đạc thân quen đã vừa mới xuất hiện.
- Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng thượng.
- Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng thượng.
Triệu Cơ, Triệu Phi Yến, hai tỷ muội gần như đồng thời cùng kính cẩn hướng Hạng đế Lý Uyên hành lễ.
Hạng đế Lý Uyên thân khoác hoàng bào, đầu đội cửu long quan, mắt nhìn hai người mỉm cười:
- Ái hậu, ái phi, không cần đa lễ.
Tổng quản thái giám Trịnh Hoài An đi trước, cầm phất trần phủi qua mặt ghế. Ghế được phủi xong, Hạng đế lúc này mới hạ mông ngồi xuống.
So với năm năm về trước, khi lần đầu Trần Tĩnh Kỳ tận mắt trông thấy long nhan thì hiện tại Hạng đế đã già hơn rất nhiều, trên mặt đã có thêm nhiều nếp nhăn...
Sau mấy câu thăm hỏi, chuyện trò, Hạng đế chuyển mắt nhìn sang Hoàng hậu Triệu Cơ, hỏi:
- Ái hậu, kỳ hạn bảy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735922/chuong-158.html