- Tĩnh Kỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương.
- Nhà ngươi... tới lúc nào?
Tay ôm thỏ trắng, Triệu Cơ hỏi.
- Thưa nương nương, Tĩnh Kỳ đã đến được một lúc.
- Nói vậy... nhà ngươi thấy hết rồi?
Trần Tĩnh Kỳ nhẹ gật đầu.
Bên đây Triệu Cơ không hỏi gì thêm.
...
Thỏ trắng Tiểu Ngọc đã được Triệu Cơ chuyển qua cho cung nữ Tiểu Thúy trông giữ, phần mình, nàng đi trước dẫn đường, hướng đến một tiểu đình ở gần đó.
Bên trong Vãn Vân Đình, trên chiếc bàn đá, một bàn cờ đã được người chuẩn bị sẵn. Cạnh bàn cờ là một đĩa đựng đầy trái cây, nào lê, nào táo, nào nhãn...
- Nương nương, đây là...?
Trần Tĩnh Kỳ nhìn xem những thứ đang hiện hữu trước mặt, vờ nghi hoặc.
Triệu Cơ mỉm cười, bảo:
- Hôm nay ta có chút nhã hứng, muốn tìm người cùng đánh cờ. Nào, Tĩnh Kỳ ngươi mau ngồi xuống đi.
Nói rồi nàng hạ mình, đặt mông ngồi trên ghế đá.
- Sao ngươi còn chưa ngồi?
Trần Tĩnh Kỳ có chút ngập ngừng, thần tình lo ngại:
- Hoàng hậu nương nương, còn chuyện vẽ tranh...
- Bây giờ ta muốn đánh cờ.
Ý tứ rất rõ ràng, căn bản không chừa đường "thương lượng". Trần Tĩnh Kỳ? Hắn sao có thể trái ý. Người ta là Hoàng hậu nương nương đấy.
...
- Ở cung Phượng Nghi này, những người biết chơi cờ thật sự không nhiều, chơi giỏi thì lại càng ít, mỗi lần chơi ta đều luôn giành được chiến thắng. Hmm, cảm giác rất là vô vị.
Triệu Cơ nói.
- Tĩnh Kỳ, nhà ngươi nhất định không thể lại giống như bọn họ, khiến ván
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735911/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.