- Lý Long Việt này... cũng có chút thú vị.
Trần Tĩnh Kỳ ngồi ở hoa viên, đọc xong tư liệu về Viên Hi và Trung Vương Lý Long Việt từ Vinh Bảo Trai cung cấp, chợt mỉm cười nhận xét.
Bên cạnh, Bao Tự lại không cho là đúng:
- Lại thêm một tên "công tử" văn nhược, có cái gì mà thú vị.
"Lại thêm" hai chữ này rõ ràng là ám chỉ Trần Tĩnh Kỳ bên trong. Hắn ngẩng lên nhìn Bao Tự.
- Gì? Bộ ta nói không đúng?
Bao Tự bĩu môi xem thường:
- Công tử ngài lúc nào cũng phải ra vẻ tươi cười lấy lòng người ta, một chút cốt khí cũng không có. Chưa hết, dạo này ngài lại còn hay đàn đúm rượu chè, đi tới cái chốn thanh lâu kia nữa...
Nghe Bao Tự nhắc lại, Trần Tĩnh Kỳ khó tránh xấu hổ. Hắn đưa tay hắng khẽ:
- Hừm... Bao Tự à, ngươi phải hiểu cho ta, ta vốn cũng đâu có muốn đi đến những nơi phong nguyệt đó.
- Nếu không muốn thì tại sao ngài còn đi?
- Chuyện này...
Trần Tĩnh Kỳ khẽ thở dài, bộ dáng bất đắc dĩ:
- Ta nếu không đi thì lại chẳng giống ta, Lý Long Tích sẽ rất dễ phát sinh nghi ngờ. Bao Tự, ta có đàn đúm rượu chè, đến nơi phong nguyệt thì trong lòng cũng vẫn chỉ thương tưởng đến một người. Ta...
- Ta đi xuống bếp nấu nước.
Bao Tự nhận ra Trần Tĩnh Kỳ đang định nói gì, lập tức tìm cớ tránh đi. Nàng... không có muốn nghe. Mỗi lần nghe được những lời tình tứ kia, da gà da vịt của nàng đều nổi hết cả lên.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735816/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.