- Công tử, chúng ta đi ra ngoài tìm một quán ăn đi.
Bao Tự đề nghị.
Song lại bị Trần Tĩnh Kỳ gạt đi. Hắn bảo:
- Ngươi cố đợi thêm một chút đi. Thái tử Hạng quốc sẽ không để cho khách nhân của mình phải chết đói đâu.
Quả đúng như tính toán của Trần Tĩnh Kỳ, sang đầu giờ mùi thì Chất tử phủ đã có người ghé thăm.
Vừa được vệ binh dẫn vào trong phủ là một gã trung niên cao gầy, mặt ngựa râu dê, bộ dáng trông rất hèn mọn. Tên của hắn gọi Phối Ung, là đầu bếp ở Thái tử phủ.
- Công tử, ngài hảo.
- Ngươi là?
Phối Ung cười đáp:
- Tiểu nhân tên Phối Ung, là đầu bếp ở phủ Thái tử. Thái tử đã giao cho tiểu nhân phụ trách chuyện ăn uống của ngài. Mỗi ngày, vào giờ ăn tiểu nhân sẽ sai người mang sang đây cho công tử.
- Ngươi nói là vào giờ ăn?
Trong dáng vẻ một tên hầu cận, Bao Tự chỉ trời chất vấn:
- Ngươi xem, hiện đã qua giờ mùi rồi. Đừng nói với chúng ta bữa cơm trưa ở Hạng quốc là vào giờ mùi nhé.
Phối Ung chằng chút khẩn trương, bình tĩnh đáp:
- Đương nhiên là không phải. Bữa trưa của người dân Hạng quốc cũng giống như bữa trưa ở Trần quốc, đều là vào giờ ngọ.
- Vậy tại sao bây giờ ngươi mới mang cơm tới cho chúng ta?
Phối Ung thoáng liếc Bao Tự, sau đó nhìn Trần Tĩnh Kỳ, nói:
- Công tử, ngài hãy thông cảm. Phủ Thái tử gần đây có vài đầu bếp phải về quê, trong phủ sự vụ bận rộn, bọn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735801/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.