Vào đến đất Hạng, Trần Thế Khải coi như đã hoàn thành bổn phận, cùng các hộ vệ quay thuyền phản hồi Trần quốc. Trần Tĩnh Kỳ, Bao Bọc Vàng, và cả Bao Tự, bọn họ lại phải tiếp tục hành trình. Nhưng kể từ lúc này, thay vì binh sĩ Trần quốc thì họ được thuyền của Hạng quốc hộ tống vào kinh.
Từ khi bước chân lên thuyền của Hạng quốc, cuộc sống của Trần Tĩnh Kỳ đã hoàn toàn thay đổi. Binh sĩ nước Hạng chẳng ai xem hắn là hoàng tử, là An Vương điện hạ nữa. Trong mắt bọn họ, Trần Tĩnh Kỳ so với Bao Bọc Vàng, Bao Tự cũng không khác biệt bao nhiêu.
Trước thái độ lạnh nhạt của binh sĩ Đại Hạng, Trần Tĩnh Kỳ rất bình tĩnh tiếp nhận. Hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý rồi. Hắn biết, ngay khoảnh khắc mình đặt chân lên con thuyền này thì bản thân đã biến thành một tù nhân.
Tù nhân, ai sẽ tôn kính ngươi đây?
Bên trong căn phòng chật hẹp mà binh sĩ nước Hạng đã sắp xếp cho, Trần Tĩnh Kỳ đang chăm chú đưa mắt nhìn Bao Tự. Không thể không nói, cô gái này sức khoẻ rất tốt, bị thương như vậy mà chẳng bao lâu đã liền có thể đi đứng, vận động bình thường rồi.
- Ê, ông An Vương, ông làm gì mà cứ nhìn chằm chằm ta mãi vậy?
Bao Tự lúc này đã lại cải trang, nhưng thay vì thuyền phu thì hiện nàng lại đang đóng giả làm một tiểu thái giám, ngồi trên hòm dược liệu của Bao Bọc Vàng hướng Trần Tĩnh Kỳ hỏi. Đối với cái nhìn chăm chú của vị An Vương này, nàng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735795/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.