- Hoàng... hoàng huynh, đệ... đệ lo huynh có chuyện gì...
Chát!
Trần Tĩnh Kỳ chưa kịp nói hết câu thì trên má trái đã in hằn năm dấu tay.
Dực Vương phỉ nhổ:
- Ai cần thứ tạp chủng như ngươi quan tâm! Đừng có phá hỏng chuyện vui của ta, cút!
Trần Tĩnh Kỳ cố kiềm cơn giận, xoay đầu bước đi.
- Khoan đã!
Nghe tiếng gọi ngược của Dực Vương, Trần Tĩnh Kỳ không khỏi nghi hoặc.
Dực Vương cũng chẳng để hắn nghi hoặc quá lâu, cười nham hiểm nói:
- Tạp chủng, nếu ta nhớ không sai thì cho tới bây giờ ngươi vẫn chưa biết mùi nữ nhân đúng không?
- Ở lại đây. Hôm nay bổn vương sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt, để ngươi biết ngự nữ là thế nào.
Trần Tĩnh Kỳ một chút cũng không nguyện:
- Hoàng huynh, như vậy không tiện. Đệ xin phép...
Chát!
Lại thêm một cái tát nữa giáng vào mặt Trần Tĩnh Kỳ. Liền sau cái tát, thân thể hắn cũng bị Dực Vương vung chân đá, khiến hắn té ngã ra đất.
Dực Vương sấn tới, lấy bàn tay to lớn của mình nắm đầu Trần Tĩnh Kỳ dựng dậy:
- Tạp chủng! Ta bảo ngươi ở lại thì ngươi phải ở lại!
- Dám chống lại ta hả? Ngươi có tin ta sẽ khiến ngươi đến chén cơm để ăn cũng không có hay không? Chỉ cần ta căn dặn Chung Quý một tiếng...
Chung Quý, cũng chính là Chung tổng quản - thái giám quản lý sự vụ ở lãnh cung. Trần Tĩnh Kỳ không ngờ Dực Vương lại biết rõ kẻ này, nghe giọng điệu thì hình như còn có chút quan hệ. Nếu như Chung Quý kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/735772/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.